watch sexy videos at nza-vids!

cô giáo hải anh

sexxxxxxxxx

truyen sex


Cô giáo Hải Anh

Phải công nhận là xa dì Út Ngự, Lợi không thể nào chịu đựng nổi cảm giác nhung nhớ từng làn da sớ thịt dì ; hầu như lúc nào, nó cũng trông chờ chuông điện thoại di động réo vang và đầu dây bên kia chính là giọng nói oanh vàng, thỏ thẻ của dì nhưng tuyệt nhiên không bao giờ xảy ra chuyện dì gọi điện thoại về cả. Nếu có gọi thì chẳng qua đó là thằng An gọi nó đi uống café không hơn không kém. Vậy là không thể nào gặp lại được dì rồi! – Nó nhủ thầm và rồi thời gian trôi qua cũng làm cho nó nguôi ngoai đi phần nào nỗi niềm nhớ nhung dì Út bởi những câu chuyện đời thường liên tiếp xảy ra càng ngày càng làm xóa nhòa đi tất cả và một trong những câu chuyện ấy là chuyện tình xảy ra giữa nó và cô Hải Anh, cô giáo cũ của nó đang công tác giảng dạy tại trường cấp III Châu Thành. Tuy gọi là cô nhưng từ lúc bước chân vào học lớp 10, nó chưa hề học cô một ngày nào cả vì cô chỉ dạy Hóa khối 11, 12 mà thôi nhưng hai cô trò biết nhau vì cô là vợ thầy Bình, phụ trách văn nghệ của trường còn nó thì lại là một trong những thành viên tích cực nhất trong đội văn nghệ và do trong tuần có hai buổi chiều thứ tư và thứ sáu nó và thằng An đến nhà để học lớp đàn ghitare do thầy Bình dạy. Đôi khi nó cũng đến vào những lúc rãnh rỗi, phụ thầy Bình xách nước, giúp cô Anh chẻ củi…Nhà cô Anh là một căn hộ nhỏ nằm trong một dãy ba căn liền nhau trong con hẽm ngang nối liền đường Cách mạng Tháng Tám với đường Chợ Mới, đi qua đình thần Phước Lễ. Lúc này, do bỏ học nên nó không tới lui nhà cô nữa nhưng vì có nghề chạy xe ôm nên đôi khi thấy thầy Bình hoặc cô Anh đi bộ ngoài đường, Lợi vẫn vì tình cũ nghĩa xưa mà chở hộ thầy, cô đi và dĩ nhiên là nó không hề lấy tiền dù cho thầy Bình, cô Anh có đưa tiền cho nó đi chăng nữa. Riết rồi hai vợ chồng cô trở thành mối của nó hồi nào cũng chẳng hề hay biết! Do thời gian công tác tại trường cấp III Châu Thành đã lâu nên hiện tại, năm học này thầy Bình được luân chuyển xuống trường cấp III Ngãi Giao cách Bà Rịa những 20 cây số ; vì vậy thầy phải ở lại trên đó một tuần hay nữa tháng mới về một lần để tiết kiệm bớt tiền xe. Hai thầy trò có cho nhau số điện thoại di động nên đôi khi thầy alô là lập tức nó chạy lên Ngãi Giao chở thầy về hoặc là đến nhà chở thầy lên trường. Cô Hải Anh vẫn giảng dạy bình thường tại trường cũ và do cô kiêm nhiệm công tác thủ quỹ của trường nên mỗi tháng một lần, cô đến Kho bạc Thị xã để nhận lương về trường phát lại cho giáo viên. Chính cái công việc này là tiền đề đầu mối dẫn dắt cô và Lợi bước vào cuộc tình tuy vụng trộm, lén lút nhưng thật tuyệt vời với nguyên cả một vườn ân ái tràn ngập hoa thơm cỏ lạ nhưng đó là chuyện hồi sau hãy tính. Cô Anh năm nay 33 tuổi và hai vợ chồng cô có một đứa con gái tròn 8 tuổi, học lớp Ba hiện đang ở với gia đình ông bà nội ở Long An. Bấy lâu nay, thầy Bình hy vọng là hai vợ chồng thầy sẽ có thêm một cậu con trai nữa nhưng vì lần sinh đầu tiên, cô phải sinh mổ nên có lẽ ảnh hưởng đến đường con cái nên mấy năm nay, hai vợ chồng cô đều hiếm muộn. Trong thời gian thầy ở trên Ngãi Giao, thỉnh thoảng Lợi vẫn lui tới phụ giúp cô Anh một số công việc lặt vặt như vệ sinh nhà cửa, giặt giũ, chở cô đi mua sắm…; do vậy nên sợi dây quan hệ tình cảm hai cô trò càng lúc càng thắt chặt vào nhau hơn như là hai chị em và đến một ngày nào đó, sợi dây này lại lay động biến đổi khiến hai cô trò không sao mà lường trước được. Thỉnh thoảng, nó ở lại dùng cơm trưa hoặc chiều với cô ; cô có biệt tài nấu ăn rất ngon, dù không phải cao lương mỹ vị gì cả nhưng với tài nghệ chế biến của cô thì lại đó là những món ăn cực kỳ hấp dẫn. Canh bắp cải giò heo, lòng già xào dưa cải chua, cá ngừ chiên xốt cà chua… là thực đơn ở nhà cô mà nó rất thích. Không hiểu vì sao cô cũng biết chuyện nó trốn đi vượt biên nên phải bỏ học, trong những lúc vui vẻ cùng nhau, đôi khi cô khuyên nó đừng hy vọng ảo tưởng nơi xứ người, đất nước quê hương mình là trên hết. Dĩ nhiên, cô làm sao biết rõ tận tường ngóc ngách câu chuyện vượt biên của nó nhưng nó chẳng hề phân bua chi cả, chỉ nhỏ nhẹ hứa với cô là sang năm sẽ xin đi học lại. Một buổi tối nọ, khoảng 7 giờ, trong lúc rong ruổi tìm khách đi xe, Lợi bỗng chợt nhớ cô Hải Anh rồi không ngờ nó lại nảy sinh một ý nghĩ khá táo bạo là mời cô đi uống café. Vừa nghĩ xong, nó chạy đến nhà cô ngay nhưng phải hơn nữa giờ đồng hồ sau, với khuôn mặt đỏ rần lên vì ngượng và tâm trạng hồi hộp, lo lắng giống y như là phạm pháp quả tang, nó mới thốt được nên lời. Tưởng đâu cô sẽ sụ mặt xuống la mắng nó nhưng không, sau vài giây nghĩ ngợi, cô thản nhiên bảo nó ngồi chờ chút xíu đặng cô đi thay quần áo. Khi cô khóa cửa nhà xong, nó khởi động xe máy chở cô ra quán Mưa thu ở ngã ba Mũi Tàu. Vì quán đông khách, các ghế bố bên ngoài đều có người, chỉ còn ghế đôi trong chòi mà thôi ; nó tính quay ra tìm quán khác nhưng cô đã chui tọt vào trong chòi và bảo nó là hai cô trò ngồi chung ghế bố đôi có sao đâu. Bên trong chòi chỉ lờ mờ một bóng đèn trái ớt đỏ lòm, thoang thoảng mùi nhang muỗi, nó khép nép ngồi cạnh cô, sợ sệt không dám đụng chạm vào người cô. Nó gọi một ly café sữa đá và một ly café đá, hai cô trò ngồi khoảng hơn tiếng đồng hồ ; nó không nói gì chỉ ngồi im nghe cô nói hết chuyện này đến chuyện kia. Tính tình cô là vậy, bình thường cô rất ít nói nhưng vì hiếu động, hòa đồng, vui vẻ, nhã nhặn với mọi người nên chỉ cần bắt trúng đài là cô nói không ít. Đêm hôm đó, khi lên giường ngủ, không hiểu vì lý do gì mà nó cứ mãi trằn trọc ; nó biết chắc chắn là không phải vì lý do uống café vì có tối nào mà nó không uống đâu sao vẫn cứ ngủ khì? Trong đầu óc nó, hình bóng cô Hải Anh hiện lên trông rõ mồn một và nó vội lắc đầu quầy quậy cố xua tan bóng hình cô vào ký ức dĩ vãng nhạt nhòa vì dầu sao đi nữa, cô cũng đã là một người phụ nữ có chồng có con và chồng cô thì lại không phải là chổ xa lạ với nó, vả lại còn sống sờ sờ ra đó, chỉ ở cách xa nó khoảng chừng 20 cây số là cùng. Nghĩ ngợi mông lung, cuối cùng Lợi quyết định sẽ không bao giờ đến nhà cô Anh nữa vì một ổ kiến lửa nếu cứ cố tình chọc tay vào thì hậu quả sẽ rất khó lường ; đến giờ phút đó, nó mới chập chờn bước vào giấc ngủ mỏi mệt. Cuộc đời là vậy, thực tế xảy ra không bao giờ giống như tư tưởng con người đâu, đôi khi còn nhiều cái dữ dội, đắng cay muôn phần mà không thể nào ngờ trước được. Vào một buổi chiều, khi vừa mới ngủ dậy thì chuông điện thoại di động của nó réo vang từng chập, nó bắt máy thì nhận ra tiếng cô nơi đầu dây bên kia ; cô nói với nó là cô đang trên xe đò từ Sài Gòn về và khoảng bốn giờ rưỡi, nó ra bến xe đón cô rồi chở cô đến kho bạc để rút lương phát cho giáo viên vì ngày mai là ngày tổng kết năm học rồi. Nhìn đồng hồ đeo tay thì thấy mới có ba giờ, nó ung dung đi tắm, mặc chiếc áo thun kiểu màu xanh dương với cái quần tây xanh đậm rồi dắt xe máy ra khỏi nhà. Trên đường đi, Lợi ghé vào quán café Ánh Trăng quen thuộc, nhâm nhi ly café đá với mấy điếu Jet phì phà và nghe băng nhạc Modern Talking sôi động ; chiều hôm nay sao mà nó lại cảm thấy tâm hồn thực sự thoải mái, nhẹ nhõm vô cùng như là nó vừa mới trút xong một gánh nặng vô hình vậy. Dĩ nhiên, nó không thể nào ngờ trước được rằng đêm nay, cô Đào thị Hải Anh, cô giáo khả ái của nó sẽ ngã vào trong vòng tay nó với một mối tình cấm nồng nàn, đắm say. Chị nhân viên quán lớn hơn Lợi khoảng 2-3 tuổi lúc này cũng rãnh rỗi nên đến ngồi bắt chuyện với nó và mãi vui chuyện nên bất chợt nhìn đồng hồ, thấy đã 4 giờ 35 phút, nó hoảng hồn vội vàng tính tiền rồi ra nổ máy xe phóng ào đến bến xe. Tại đây, cô Anh đã đứng đợi sẵn nơi cổng ra vào bến tự lúc nào ; nó ngừng xe và gãi đầu, gãi tai nói : - Xin lỗi cô, em đến trễ! - Thôi, ai bắt lỗi bắt phải gì đâu mà xin lỗi. Cô cũng vừa xuống xe đây thôi. Nói rồi cô một tay xách túi hành lý, một tay xách giỏ thức ăn ngồi lên yên sau xe Lợi, nó rồ ga rồi chở cô chạy thẳng đến Kho bạc trên đường Cách mạng tháng 8, đoạn gần Nhà Tròn. - Cô ơi, sao cô không để sáng mai nhận tiền có phải là thoải mái hơn không? - Em không biết đâu chứ giấy duyệt rút tiền của Kho bạc ghi ngày nào là phải rút ngày đó, vả lại ngày mai là ngày tổng kết năm học có rất nhiều việc cô phải làm. Đúng ra, cô phải đến kho bạc lúc hai giờ kìa nhưng vì có bạn quen làm việc trong đó nên cô mới được ưu tiên đến trễ như thế này đấy. Lợi và cô Hải Anh đến nơi cũng vừa lúc một cơn mưa thật lớn ào ào đổ xuống. Bầu trời mịt mù mây mưa đen kịt, trĩu nặng nước trút xuống vạn vật, đất đai, nhà cửa và kể cả cuộc sống nhân gian. Lợi đẩy xe vào nhà xe đụt mưa, còn cô thì mặc áo mưa , cầm cái túi valy không bằng vải dù xanh lá cây rồi chạy vụt vào trong kho bạc. Hai cô trò không hề ngờ được rằng mình vừa mới lọt vào tầm ngắm của một tên cướp, đó là một thanh niên trạc tuổi 20, đầu đội sẵn mủ bảo hiểm màu đỏ và đang đậu xe cách Lợi khoảng chừng 10m. Hắn đã đứng như thế này từ trưa đến giờ, vuột mất hết bốn mối, vả lại hắn sắp sửa lên cơn nghiện thuốc phiện mà lại chẳng có đồng xu dính túi nào cả ; tình cờ một thằng nhóc chở một người phụ nữ đến và cô ta vào trong kho bạc thì chắc chắn là vào rút tiền rồi? Hắn nhủ thầm rồi quyết định phen này, hắn phải ra tay thôi, nếu không thì ngay đến mạng sống hắn cũng không còn nữa là…Lợi cũng nhìn thấy hắn vì cái mũ bảo hiểm đỏ chói trên đầu gã nhưng nó không để ý ; nó lấy áo mưa trong cốp xe ra mặc sẵn và tên cướp cũng lấy áo mưa ra mặc. Khoảng nữa tiếng đồng hồ sau, cô Hải Anh từ trong kho bạc đi ra, cái túi valy vải nơi tay phải cô căng phồng hơn một nửa với 20 xấp tiền giấy 100000đ. Khi cô đã yên vị nơi yên sau, Lợi từ từ chạy ra khỏi nhà xe và ngay lập tức, tên cướp vội vàng nổ máy xe bám theo bén gót, chờ cơ hội thuận tiện là sẽ ra tay mà không hề thương tiếc. Vì trời mưa, đường trơn nên Lợi chạy khá chậm, cô Hải Anh ngồi sau ôm valy tiền để chen giữa người vô và người nó, chiếc áo mưa cô mặc phủ trùm lên một tài sản gần 200 triệu chứ chẳng phải là ít ; gần đến nhà cô, nó càng chạy chậm hơn. Tên cướp phải nói rất là tinh tường, lão luyện vì hắn đoán đúng chổ để valy tiền, giỏ thức ăn đeo ở móc sắt bên phải còn túi hành lý của cô Anh để nơi yên giữa ; chỉ cần rồ ga vượt qua mé tay trái Lợi một cái vù là bàn tay phải hắn đã chộp được cái vali và do cố chụp giữ cái valy nên cô mất thăng bằng té xuống đường rồi hoảng hồn xỉu luôn. Tuy cũng kinh hoàng tột độ nhưng Lợi kịp thời trấn tĩnh lại, nó để mặc cô nằm đấy vội vàng phóng xe rượt theo tên cướp về phía Chợ Mới. Hết con đường tắt, nó rẽ tay trái chạy ngược chiều cách xe tên cướp khoảng 70m, rẽ qua đường rạp hát Châu Thành về phía Vũng Tàu. Đúng là ông trời có mắt, hoàn toàn không thể nào dung thứ cho kẻ gian được lộng lành trên cõi đời này! Khi ôm cua qua bùng binh Mũi Tàu, do đường trơn nên bánh xe trước hắn bị trợt và nguyên cả xe hắn tự động đổ kềnh ra ; hắn lăn lông lốc trên mặt lộ, chiếc valy vải nằm cạnh chiếc xe ngã và chiếc mũ bảo hiểm màu đỏ rơi cách đó khoảng 5m. Thế là Lợi đàng hoàng, ung dung chạy đến lượm lại chiếc valy rồi vòng qua bùng binh quanh về ; nó không quên ngó lại thì thấy tên cướp lồm cồm ngồi dậy. Nó nhủ thầm : - Ủa, cái mũ bảo hiểm đỏ sao lại thấy quen quen vậy ta? À, mình nhớ ra rồi. Cái gã này khi nãy ngồi trong nhà xe ở chổ kho bạc đây mà! Vì trời mưa lớn nên tuyệt đối không một người dân nào phát hiện ra vụ cướp và cũng không ai mục kích cuộc rượt đuổi giữa Lợi và tên cướp y như là trong phim hành động. Cô Hải Anh khi nãy té xỉu nơi sân nhà cô, trong lúc thằng học trò cô rượt theo tên cướp thì cô hồi tỉnh lại vì người cô ướt từ đầu cho đến chân ; cô gắng gượng đứng dậy bước vào hành lang, lấy chìa khóa trong túi áo ra mở cửa nhà với đôi mắt ướt đẫm lệ nhòa. Cô nhủ thầm là chắc chắn cô phải bán nhà để đền cho giáo viên trường chính xác là 195. 456.788 đồng vì không hy vọng gì mà có thể lấy lại được số tiền trên từ tên cướp dù cho Lợi có là thần đồng đi chăng nữa. Nhưng kìa, cô thấy rõ ràng nó đang ngừng xe, bước vào trao tận tay cô chiếc valy vải màu xanh lá cây vẫn căng phồng hơn nửa như lúc đầu trên tay! Cô òa lên khóc lớn hơn, ôm chầm lấy nó vì mừng rỡ tột độ đến nỗi cô không nói được lời nào ; nó lính quýnh tìm cách gỡ tay cô ra vì sợ người dân hàng xóm nhìn thấy thì sẽ rất phiền. Cô vừa khóc vừa bảo nó : - Thôi, em dắt xe vào nhà lẹ đi! Tội nghiệp em quá, ướt hết rồi. - Cô cũng ướt hết cả người, vậy mà cũng còn lo cho em! Khi cô Hải Anh mở rộng hai cánh cửa thì Lợi trở ra sân dắt thẳng chiếc xe máy vào nhà ; cô khóa trái cửa lại rồi cởi áo mưa ra mắc lên móc áo gắn tường nơi phòng khách, sau đó cô xách chiếc valy tiền và túi hành lý vào buồng ngủ. Trong lúc đó, Lợi cũng đã giăng cái áo mưa lên chiếc xe nó phơi cho khô rồi xách giỏ thức ăn xuống bếp giùm cô ; nó trở lên phát giác ra cô nằm sóng xoài dưới sàn gạch nơi cửa buồng. Nó lật đật bật công tắc đèn giữa lên (do nó ra vào nhà cô thường xuyên) rồi vào buồng, lấy đại bộ quần áo pyjama nam (chắc là của thầy Bình?) và một cái khăn nơi mắc áo gắn tường, nhanh chóng cởi bộ quần áo ướt trên người, kể cả quần đùi rồi lau khô người, mặc bộ pyjama vào. Tiếp đó, nó cầm một cái khăn khác và một bộ đồ bộ vải đỏ bông chấm tròn trắng, thêm nịt ngực và quần lót trên dây thép giăng sát tường ; không hiểu sao lúc này nó lại thật dạn dĩ vì đích thân hai bàn tay nó lột bỏ chiếc áo soa xanh, cái quần tây đen, nịt vú và quần lót ướt đẫm nước mưa trên người cô. Lợi dùng khăn lau khô người cô giáo rồi mặc quần áo khô vào cho cô ; sau khi bế cô lên đặt trên giường, nó ra ngoài phòng khách lấy chai dầu khuynh diệp để trên tivi mang vào xức lên trán, lên hai mang tai, lên gáy cô. Nhìn cô nằm thiêm thiếp trên giường đệm, nó nhủ thầm chắc là cô bị xốc sau vụ cướp rồi lấy lại được tài sản và phần lớn do mưa lạnh thấm vào người nên cô mới ra nông nỗi này. Nó để cô nằm yên trên giường rồi ôm hết quần áo dơ của cô và của nó với hai cái khăn ra nhà sau giặt sạch, trước khi giặt nó không quên lấy điện thoại di động cùng với số tiền 155.000đ trong túi quần bên hông trái ra. Giặt đồ xong, bất chợt nó thấy cô Hải Anh đi xuống và nó chưa kịp nói gì thì cô đã lên tiếng : - Trời ơi, sao em lại giặt đồ cho cô? Nó chỉ cười cười, không nói gì cả rồi nó lại phụ cô móc quần áo vào những cái móc nhôm, lần lượt treo lên sợi dây thép giăng ngang nhà sau, gần vách tường. Cô bảo nó lên nhà trên ngồi đặng cô chuẩn bị bữa tối cho cô và nó. Tuy mới có sáu giờ rưỡi nhưng vì trời mưa nên cứ ngỡ là 8, 9 giờ rồi ; Lợi ngồi xem tivi ở phòng khách chỉ độ khoảng 10 phút sau, cô bưng lên một mâm bánh mì ăn kèm với vịt quay cùng với hai ly CocaCola. Hai cô trò vừa xem tivi vừa ăn uống vui vẻ vì vừa mới trãi qua một tấn bi hài kịch não nề, thật là cười ra nước mắt. - Trời mưa dai quá, chẳng biết làm sao đi về đây?- Lợi chép miệng. - Em lo chi cho mệt. Em cứ ngủ lại đây đi. Chẳng có gì phải sợ cả! Ăn uống xong, hai cô trò dọn dẹp rồi cô Hải Anh lấy bưởi trong tủ lạnh ra khoảng 5-6 tép ra cho cả hai tráng miệng. Vừa ăn, Lợi vừa thuật lại câu chuyện khi nãy vì sao nó lấy lại được cái valy tiền. Kể xong, nó nói : - Do trời còn thương cô nên mới xui khiến cho thằng cướp đó ngã xe, chứ nếu không thì chưa chắc gì em rượt kịp nó ; mà nếu có rượt kịp nó cũng không sao đánh lại nó để giành lại tiền cho cô. - Kệ, dù sao đi nữa thì cô vẫn mang ơn em suốt đời. Em biết không? Giả sử như mất tiêu cái valy ấy thì chắc cô tự vận chết thôi vì nếu bán nhà đền cũng chưa chắc gì có đủ 200 triệu để trả lương cho giáo viên. - Ủa, còn thầy Bình vẫn còn ở trên Ngãi Giao hả cô?-Im lặng giây lát, Lợi hỏi. Cô Hải Anh chỉ gật đầu, không nói gì rồi cô móc từ trong túi áo cô ra hai tờ giấy 500.000đ nhét vào tay thằng học trò. Lợi hoảng hồn, vội vàng nhét trở lại vào túi áo cô ; hai bàn tay cô lại nắm chặt lấy hai bàn tay nó để cản lại. - Cô ơi, em giúp cô đâu có phải vì tiền. Cô giữ lại đi! - Từ hồi nào đến giờ, thầy hay cô đi xe em có bao giờ em lấy tiền xe đâu. Nếu coi như em không muốn cho cô tạ ơn em thì em cứ nghĩ là cô phụ tiền xăng cùng em đi vậy. Cuối cùng rồi hai cô trò không ai chịu ai hết nhưng mà hai bàn tay họ vẫn cứ ở trong nhau. Gần hai tiếng đồng hồ sau mà trời vẫn cứ mưa, cô Hải Anh bỗng thấp giọng xuống bảo Lợi vào buồng ngủ chung giường với cô vì trời đã hơi khuya. Nó thấy hơi kỳ kỳ nhưng rồi một cảm giác bất chợt trỗi dậy trong lòng khiến nó không sao lý giải được hành động của nó sánh bước cùng cô đi vào trong buồng. Khi cô tắt ngọn đèn neon và bật đèn ngủ trái ớt màu hồng lên thì không gian buồng ngủ trước mắt Lợi trãi rộng ra một cách nên thơ, ý vị. Không biết cố tình hay vô ý, cô Hải Anh đang đi cạnh nó bỗng bị vấp chân ngã chúi về trước và nó dĩ nhiên không thể nào không dùng cả hai tay để chụp giữ cô lại rồi do vậy, cả hai cô trò cùng mất đà té ngồi xuống giường ; trong lúc cấp bách, hai cô trò vòng tay ôm chặt lấy nhau đặng khỏi té. Thấy vậy, Lợi càng hốt hoảng hơn vội buông cô ra nhưng trái lại, cô không buông nó mà còn ôm chặt nó hơn ; sự sợ hãi lẫn lộn với vô số luồng xung điện kích thích, ham muốn, đòi hỏi đang càng lúc dâng tràn trong cõi lòng và toàn khắp châu thân nó. Vậy là không thể nào không khẳng định là nó thích vợ thầy giáo cũ của nó và hiện tại, nó biết nó đang muốn gì nơi cô ; trái lại, cô Hải Anh có lẽ do thần giao cách cảm nên ít nhiều gì thì cô cũng cảm nhận được dòng tư tưởng của thằng học trò cũ vì thẳng thừng mà nói, giờ đây không hiểu tại sao cô lại có suy nghĩ y như là của Lợi vậy. Chúng ta hãy tả một chút về nhan sắc cô Hải Anh vậy nhé! Mái tóc uốn lượn xiton mượt mà, óng ả, êm ái và mềm mại như nhung phủ xõa đến giữa tấm lưng tôm thon thả, ôm lấy một khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn, khả ái. Vầng trán cô cao, đôi mắt cô tuy hí nhưng rất long lanh, ngời sáng, ươn ướt, đen láy và cong vút như sóng lượn đôi hàng mi sắc lẻm như dao cau ; sống mũi cô tuy thấp nhưng nhỏ gọn nằm cân đối giữa hai gò má hơi hóp và nhô cao hai lưỡng quyền. Nổi bật phía trên chiếc cằm lẹm xinh xinh là đôi môi đều đặn hình trái tim mọng thắm, hồng đỏ tuy có phần hơi mỏng nhưng thật quyến rũ, khêu gợi. Cô Hải Anh tuy vóc dáng, thân thể nhỏ con, gầy guộc nhưng không phải vì vậy mà không có da có thịt ; do vậy, người cô khá cân đối, có đường nét đầy đặn tuy chưa đạt đến mức độ tuyệt mỹ của một pho tượng Thần Vệ Nữ nhưng khá kiêu sa, dễ dàng thu hút lôi cuốn người khác phái. Trong lúc hai cô trò vẫn còn hoang mang, phân vân cực độ thì bỗng khuôn mặt Lợi áp vào mái tóc cô thoang thoảng mùi dầu gội đầu Dove lẫn lộn với mùi son phấn, mùi da thịt thăng hoa từ thân thể cô ; cô Hải Anh yên lặng để cho nó hôn nhẹ lên tóc cô và trong lúc cô vẫn còn đang ngây ngất, lưỡng lự thì đôi môi nó đã nhanh chóng hôn lần xuống hai bên mang tai, xuống vầng trán, xuống đôi mắt sắc sảo của cô. Khuôn mặt cô không ngớt nghiêng qua nghiêng lại nhưng cô có vẻ như không hề phản đối, cự tuyệt Lợi gì cả mặc dù trong bụng cô lúc này ưng chưa hẳn là ưng mà chối cũng không rõ ràng là chối. Cả hai cô trò lúc này đều cùng nhau thăm dò đường đi nước bước trước khi bước vào một cuộc tình cấm vụng trộm, lén lút trong một đêm mưa tầm tã, dai dẳng. Tuy tâm trạng vẫn còn rất sợ cô nhưng dù gì đi nữa thì hiện tại, Lợi cũng phải cố gắng chiếm lấy thế chủ động tiến công cho nên nó rất mạnh dạn, có thể nói là táo bạo vì nếu mà ngừng lại thì không bao giờ cơ hội sẽ quay lại lần thứ hai ; tất nhiên nó phải thẳng tiến trong chinh phục, chiếm đoạt, thưởng thức cô giáo cũ của nó. Với tâm trạng hồi hộp, lo âu xen lẫn rạo rực, háo hức, từng nụ hôn của nó đặt lên khuôn mặt cô càng lúc càng nồng nàn, cháy bỏng và nó rất lấy làm sung sướng khi thấy cô Hải Anh cũng đang bắt đầu hôn trả lại vào má, vào mũi nó. Thời gian như ngừng chuyển động, không gian dần dần lắng đọng lại nơi gian buồng ngủ bên trong căn nhà hai vợ chồng thầy Bình, chỉ có cơn mưa đêm là vẫn rả rích tựa như con tim hai cô trò vì lúc này đây, cả hai đôi môi đang thực hiện cái ý nghĩ là muốn tìm kiếm, tìm hiểu nhau ; cũng phải mất gần cả hai phút ngập ngừng, bẽn lẽn, nữa muốn nữa không, đôi môi hai cô trò vừa mới chạm khẽ vào nhau thì lập tức dính chặt vào với nhau như là dùng keo silicon. Quả thật là bất ngờ, cô Hải Anh và Lợi cả hai không ai lý giải được vì sao họ lại đến với nhau bằng tình yêu như một cơn gió thoảng, tựa một áng mây bay và không khác một cánh hoa rơi. Ngay từ những giây phút đầu tiên của cuộc tình, hai cô trò không thèm suy nghĩ gì cả mà chỉ việc tập trung tất cả tinh thần cũng như sinh lực vào nụ hôn đầu đời họ đang ngây ngất, say sưa và nồng nàn trao tặng cho nhau với nỗi niềm khao khát như đã bấy lâu nay. Nước bọt từ trong miệng hai cô trò không ngớt tứa ra nơi hai bên khóe miệng hai người ; dĩ nhiên, vợ thầy Bình và Lợi cũng không ngại gì việc liếm nút nước bọt của nhau. Cô Hải Anh cứ vậy mà liên tục nấc lên từng hơi thở hổn hển, cuồng loạn trong vòng tay đa tình của thằng học trò cũ có tuổi đời nhỏ hơn cô những 16 tuổi ; với những nụ hôn nồng cháy, nóng bỏng, hai cô trò từ từ dìu đỡ nhau nằm xuống tấm đệm giường phủ drap trắng bông xanh ấm êm, mềm mại. Vậy là lúc này, không còn gì có thể chối cãi được nữa, cô Hải Anh và Lợi đã thực sự yêu nhau ; một mối tình thật tuyệt vời và rực rỡ chẳng khác gì một vườn hoa thơm ngát rập rờn ong bướm trên cõi thiên đàng. Xét cho cùng ra thì hai cô trò yêu nhau không hề có gì là tội lỗi chi cả, chỉ là hơi so le về tuổi tác một chút nhưng cũng chẳng sao vì tình yêu đâu phân biệt tuổi tác, địa vị, nghề nghiệp,…..Chẳng mấy chốc, hai cô trò đã ôm nhau trong vòng tay ấm, lăn qua lộn lại trên chiếc giường ngủ của hai vợ chồng thầy Bình – cô Hải Anh giờ lại trở thành giường hạnh phúc của cô và Lợi. Chỉ cần nghĩ đến mỗi một điều là mình có cái diễm phúc sắp sửa được khám phá, thưởng thức, chiếm đoạt thân thể mỹ miều của cô thì Lợi cũng đủ sướng rơn cả người rồi, chứ đừng nói chi là…Lúc đứng trên bục giảng, cô Hải Anh rất nghiêm, rất dữ đến nỗi học sinh cá biệt cũng còn sợ nữa là ; vậy mà bây giờ, trong vòng tay của Lợi, cô lại chẳng khác gì một con mèo đang run sợ trước con chuột, run rẫy và phấn khích với vô số giai điệu yêu đương đang nhảy nhót trong trái tim rỉ máu thắm đượm men ái tình ân của cô. Chẳng hiểu tại sao cô Hải Anh không hề nhớ một chút xíu nào đến thầy Bình, chồng cô hiện ở cách nhà khoảng chừng hai mươi cây số, nơi trường cấp III Ngãi Giao ; cô chỉ còn biết đến thằng học trò cũ đang làm tình, ân ái cùng cô nơi gian buồng hoa chúc trong căn nhà bé nhỏ, ấm cúng, vắng lặng, tĩnh mịch. Cô lấy làm lạ vì chỉ mấy ngày trước đây thôi, khi đi uống café với cô ở quán Mưa Thu thì cô thấy Lợi rất nhút nhát, thậm chí ngồi chung ghế bố, có lúc cô vô tình cọ quẹt đầu gối vào chân nó, nó lại khẽ xê người né tránh ; còn trong đêm mưa này, hình như nó đã trở thành người khác thì phải? Vì nó không những dạn dĩ mà thậm chí còn táo bạo với những thao tác làm tình thật khéo léo, điêu luyện, sành sõi nếu so ra thì còn trội hơn những người trưởng thành ; chính đây là nguyên nhân khiến cho cô tỏ ra rất nể phục, yêu thương nó ngay từ những phút những giây đầu tiên của cuộc tình. Hơn nữa, sự nhẹ nhàng, tinh tế của nó hoàn toàn tạo ở trong cô một cảm giác thân quen, tin tưởng và tuyệt đối không làm cho cô có tư tưởng thân thể mình bị xúc phạm, danh dự mình bị chà đạp. Lạ một điều nữa là cô Hải Anh và nó tuy mới lần đầu tiên yêu nhau nhưng mà sao cả hai cô trò lại thật giống y như là một đôi tình nhân xa cách nhau lâu lắm rồi nay mới có dịp gặp lại? Lúc này, tuy chưa xin phép xin tắc gì cả nhưng mà mười ngón tay Lợi đã dám ngang nhiên lần lên mày mò tháo cởi hai hột nút ốc nhựa nơi cổ, nơi ngực cô và khi cô Hải Anh phát hiện ra được điều này thì nó hột nút thứ ba của cô vừa mới bị nó mở bung ra ; hai bàn tay cô vội chụp giữ hai bàn tay nó lại một cách chiếu lệ cầm chừng, nữa muốn nữa không nên chẳng khác gì bật đèn xanh báo hiệu cho nó tiếp tục đi thẳng tới. Do đó, hai hột nút áo thứ tư và thứ năm cuối cùng nơi chiếc áo bông đồ bộ cô đang mặc chẳng mấy chốc cũng phải chịu cùng chung số phận như ba hột nút kia ; rồi hai thân áo trước của người cô giáo cũ theo đà hai cánh tay thằng học trò lần lượt trãi rộng ra hai bên. Cô Hải Anh nhắm nghiền hai mắt, đồng tình với việc Lợi lột hai vai áo cô xuống rồi hết bên phải đến bên trái, hai ống tay áo cô nối tiếp nhau rời khỏi hai cánh tay cô nhỏ nhắn, nuột nà. Mới lúc nãy đây thôi, Lợi là người trực tiếp thay bộ quần áo ướt đẫm nước mưa trên thân thể cô bằng bộ đồ bộ vải đỏ bông chấm tròn trắng này và giờ đây, nó lại cởi bộ đồ mới này ra nhưng chẳng phải là do nó khùng đâu! Khi ấy, nó cởi quần áo cô là quan tâm đến sức khỏe cô, giúp cho cô khỏi bị đau ốm ; còn hiện tại, nó cởi áo cô là để giúp cho cô và nó thỏa mãn được nhục dục tình yêu bấy lâu nay cả hai đều thiếu vắng. Lợi cẩn thận để chiếc áo cô Hải Anh lên mé đầu giường và tự lần hai bàn tay cởi năm hột nút nhựa tròn nơi chiếc áo pyjama của thầy Bình mà nó đang mặc trên người ; tiếp đó, nó lột hai vai áo xuống rồi cánh tay phải tuột ống tay áo trái ra khỏi cánh tay trái, ngược lại cánh tay trái tháo ống tay áo phải rời ra cánh tay phải. Chiếc áo pyjama cởi ra xong được nó thận trọng để lên phía trên chiếc gối tai bèo hoa văn cô Hải Anh đang gối đầu lên, cạnh chiếc áo bông đồ bộ của người cô giáo cũ, vợ thầy giáo Bình mà nó luôn kính trọng. Khi thấy hai bàn tay thằng học trò cũ từ từ luồn xuống dưới lưng mình, cô khẽ nhỏm người lên để tạo điều kiện cho nó dễ dàng mở hai cái móc sắt nhỏ cài vào hai cái khoen tròn nối hai đầu sợi dây chiếc nịt vú bằng thun voan trắng nữa kín nữa hở của cô ; chẳng mấy chốc, chiếc nịt vú ấy không còn bó sát vào ngực cô mà dần dần tuột lệch xuống dưới và Lợi nhanh chóng cầm gọn lấy trong bàn tay phải rồi để vào mé trong giường sát vách, cạnh cô Hải Anh. Tuy đã luống tuổi nhưng do mới chỉ có một đứa con nên hai gò ngực cô vẫn hãy còn săn chắc, đầy đặn như một cặp bưởi non đang độ chín tới, liên tục phập phồng nâng lên hạ xuống theo nhịp thở hổn hển, cơ hồ tựa hai hòn hỏa diệm sơn sắp sửa đến thời kỳ phun trào nham thạch nóng hổi để thiêu rụi thế gian. Bỗng chốc, cô Hải Anh khẽ rùng mình mấy lượt đồng thời thở nấc lên khi miệng lưỡi thằng học trò cũ đang từ từ cúi xuống nhẹ nhàng, khéo léo ngậm nút lấy đầu núm vú phải đỏ hồng hon hỏn của cô một cách háo hức đầy phấn khích khiến cho cô có dù muốn dù không đi nữa cũng phải rướn người lên đón nhận ; hai cánh tay nuột nà, đầy đặn của người cô giáo 33 tuổi vòng qua sau gáy Lợi kéo ghịt nó xuống. Trông hai cô trò lúc này thật chẳng khác gì hai mẹ con cùng thể hiện tình mẫu tử thiêng liêng, cao cả đó là truyền sức sống cho nhau qua bầu sữa ngọt ngào tuy là thực sự chẳng hề có lấy một giọt sữa nào cả. Hiện giờ, cách Bà Rịa khoảng hai mươi cây số, thầy Bình ngủ say sưa trong phòng tập thể trường cấp III Ngãi Giao để chờ ngày mai tổng kết năm học xong là thầy sẽ đón xe về Long An tận hưởng một mùa hè sum họp bên vợ cạng con ; thế nhưng chắc chắn một điều là thầy không sao ngờ được rằng lúc này đây, cô Hải Anh – người vợ yêu quý của thầy đã cắm sừng lên đầu thầy vì chỉ trong chốc lát, cô lại dễ dàng dứt bỏ tất cả để ngoại tình cùng thằng học trò nhỏ hơn cô đến những 16 tuổi một cách say sưa, mê mệt và cuồng loạn. Hàng xóm láng giềng có lẽ vì trận mưa dầm quá lớn nên tuyệt nhiên không ai biết là khi nãy có một vụ cướp kinh hoàng xảy ra và hiện tại thì lại có một cuộc tình vụng trộm, lén lút thật nên thơ và tuyệt vời diễn ra trong căn hộ nhỏ bé của vợ chồng cô Hải Anh, nơi gian buồng hoa chúc và trên chiếc giường đệm hạnh phúc. Từ trước đến giờ, cô Hải Anh vốn có cảm tình với Lợi vì bản tính nó dễ thương, ngoan hiền, trung thực và không vụ lợi, dối trá tuy không được năng động cho lắm ; ngày hôm nay, cô đâu có ngờ là nó lại dũng cảm dám rượt theo tên cướp để lấy lại số tiền lương của cả trường cô mà những đứa học trò khác dù thông minh, lém lỉnh đến mấy đi nữa cũng chưa chắc gì làm được. Chính cái tình cảm chân thật ấy của cô giờ đây cộng với sự xúc động, bồi hồi sau khi cô được Lợi ra tay anh hùng nghĩa hiệp cứu vớt thoát khỏi một nạn kiếp tưởng chừng như tận cùng bằng số cả cuộc đời đã kết tinh thành một tình yêu tươi đẹp, tuyệt vời mà cô Hải Anh đang tự nguyện trao tặng cho người tình nhỏ của cô để thay cho lời cảm ơn trân trọng nhất. Đây chính là lý do có thể giải trình cho hành động đêm nay của cô vì sao phải thất tiết với người chồng lúc nào cô cũng yêu cũng quý ; dĩ nhiên, tuyệt đối cô không hề ghét bỏ gì thầy Bình cả nhưng có lẽ vì hoàn cảnh nên dòng đời đưa đẩy cô sa ngã vào chuyện ngoại tình với nhân tình vừa là ân nhân vừa là người hùng của cô. Trên tấm đệm giường phủ drap trắng bông xanh ấm êm, mềm mại, hai cô trò ngất ngây, say sưa với men tình tràn dâng và không ngừng lăn qua lộn lại trong vòng tay ôm của nhau ; có lẽ không hề có một trở lực nào mà có thể ngăn cách được cả hai trong lúc này cả. Sau khi nút liếm chán chê bầu vú phải cô Hải Anh, nối tiếp theo, Lợi không ngừng mày mò tìm kiếm đầu núm vú trái còn lại trên gò ngực cô đầy đặn bằng đầu môi chót lưỡi với tất cả háo hức và hứng khởi ray rứt, rần rật chuyển động khắp châu thân chẳng khác gì một dòng điện cao thế mạnh hàng ngàn kV. Khi thưởng thức bầu vú trái cô Hải Anh, bàn tay Lợi dù gì đi nữa thì cũng không quên lần bàn tay trái lên nắn bóp, sờ soạng bầu vú phải của cô và đương nhiên nó không bao giờ để ý đến khuôn mặt cô lúc nào cũng đờ đẫn, khác thường, ngây ngô như người say rượu không ngừng liên tục nghiêng qua nghiêng lại. Từ trước tới giờ, Lợi từng có những hai người tình là cô giáo của nó, đó là cô Vân Hải và cô Lan, cô nào cũng đều tuyệt vời, hấp dẫn nhưng so với cô Hải Anh thì hai cô đó vẫn còn kém xa vì không những mặn mà nhan sắc mà khả năng cô Hải Anh biết cách săn đón, chìu chuộng người khác giới trong tình yêu, ân ái là vô địch thượng thừa khiến cho Lợi càng lúc càng cảm thấy vừa phấn khích con tim vừa yêu thích người cô giáo cũ. Lúc này, trận mưa đêm bên ngoài đã ngớt dần, chỉ còn lâm râm nhỏ giọt nhưng cuộc tình giữa cô Hải Anh và Lợi, hai cô trò vẫn mãnh liệt, dai dẳng kéo dài dường như là không bao giờ đến hồi kết cuộc vậy và vì cũng đã quá khuya, nhân gian ai nấy đều say sưa giấc nồng nên tuyệt đối không hề có ai tưởng tượng ra được là hai cô trò đang yêu nhau chứ đừng nói chi đến chuyện nhìn thấy. Duy nhất có một người hiện giờ vẫn còn đang thao thức, co ro trên một cái sạp ximăng bán rau cải trong chợ mới Bà Rịa ; đó chính là tên cướp cạn lúc chiều. Hắn chắc lưỡi, tiếc rẻ nếu không bị ngã xe thì giờ đây, có lẽ hắn đang nằm trong một khách sạn sang trọng, đầy tiện nghi và có một em tiếp tân xinh đẹp đấm bóp, tẩm quất cho hắn ; hắn cũng không sao biết được rằng lúc này, cái thằng nhóc đội mưa rượt theo hắn lấy lại valy tiền đang cuồng loạn yêu đương, ân ái cùng với người phụ nữ sang trọng, xinh đẹp vốn là nạn nhân của hắn. Tuy gần như muốn ngất lặng trong vòng tay thằng học trò nhưng khi hai bàn tay Lợi nhẹ nhàng, rụt rè lần xuống nắm lấy hai bên lưng chiếc quần đồ bộ đỏ bông chấm tròn trắng của cô thì chỉ trong giây phút, cô nhanh chóng nhận ra ngay vấn đề đã đến hồi nghiêm trọng chứ không còn đơn giản nữa. Cô nhận thức được tình hình quan hệ giữa cô và người tình nhỏ của cô chắc không đơn thuần là ôm ấp, vuốt ve, sờ mó, mơn trớn nhau thôi mà còn cả “chuyện ấy” nữa ; tức là chuyện do đấng tạo hóa đã an bày cho mọi sinh linh vạn vật truyền tinh truyền giống cho nhau để tạo thành một thế hệ sau nối tiếp. Với tâm trạng bồi hồi, xao xuyến lẫn lộn tư tưởng nữa muốn dâng hiến nữa không ưng thuận, cô Hải Anh càng lúc càng run rẫy, quằn quại ; cô không biết phải xử trí thế nào và cô cứ lặng thinh, để mặc cho Lợi tuột dần, tuột dần hai ống quần xuống khỏi hai bờ mông đầy đặn, cặp đùi no tròn đến cặp giò thon dài rồi cuối cùng là hai bàn chân nhỏ nhắn, nuột nà, trắng muốt. Lợi cẩn thận cầm chiếc quần cô Hải Anh để lên mé đầu giường và lúc này, tấm drap trắng bông xanh không còn phẳng phiu, thẳng nếp như trước nữa mà lệch lạc, nhăn nhúm một cách thảm hại do từ nãy đến giờ đã rất lâu, hai cô trò cứ mãi miết cùng nhau lăn lộn, vày vò, cằn đạp mà không hề hay biết. Chắc chắn một điều là cô Hải Anh hoàn toàn không biết trên thân thể Lợi, người tình nhỏ tuổi của cô là bộ quần áo pyjama chồng cô thường mặc vì ngay từ lúc khởi đầu cuộc tình, cô đã tỏ ra say nó như điếu đổ cơ hồ một con thiêu thân lao vào ngọn lửa tình hừng hực. Cô với nó chẳng khác gì rơm để gần lửa lâu ngày chưa hề có chuyện gì xảy ra nhưng nay thì lửa đã bén vào rơm và rơm lập tức ngùn ngụt bốc cháy dữ dội không gì có thể dập tắt cho nổi. Trong lúc sắp sửa lần hai bàn tay lên để cởi chiếc quần lót màu hồng mỏng manh bó sát lấy người cô Hải Anh, dĩ nhiên không khó khăn gì mà Lợi không nhận ra được là ở bên trong lớp vải chiếc quần pyjama, con cu nó không còn ở trạng thái bình thường nữa mà đã cương ngỗng lên, làm độn đũng quần phía trước thật căng thẳng. Nãy giờ, đôi mắt đẹp thần sầu cô Hải Anh cứ mãi miết nhắm nghiền lại nhưng không phải là cô ngủ ; trái lại, cô rất tỉnh táo và cô nhận biết hết mọi hành vi cũng như tất cả đường đi nước bước của thằng học trò đào hoa phong nhã. Khi thấy Lợi bắt đầu mày mò nơi lưng chiếc quần lót trên người cô, cô không những không từ chối, phản đối mà còn tạo điều kiện cho nó dễ dàng cởi quần cô xuống bằng cách khẽ nhỏm hai mông lên rồi lần lượt co duỗi cặp giò thon dài đến khi nó tháo cởi xong lớp vải mong manh cuối cùng còn sót lại che đậy thân thể cô ra khỏi hai bàn chân nõn nà, trắng muốt. Trong lúc lần tay lên mé đầu giường cất chiếc quần lót của cô giáo mình, cặp mắt nó không thể nào rời khỏi chốn đào nguyên quan trọng, kín đáo nhất nơi phần dưới thân thể cô giáo Hải Anh ; nơi ấy quả thật mịn màng một lớp lông đen khá dày, lòa xòa bao phủ phía trên và xung quanh hai bờ môi lớn của âm hộ cô khiến nó cảm thấy quá đỗi ngạc nhiên vì từ trước đến giờ, nó chưa từng thấy người phụ nữ nào lại có nhiều lông như cô Hải Anh đây. Thế nhưng, nếu xét kỹ về kích thước thì âm hộ cô vẫn hãy còn nhỏ nhắn như một người con gái mặc dầu cô đã có chồng, có con ; chắc có lẽ là do ảnh hưởng từ thân thể nhỏ con, ốc tiêu của cô thì phải? Đến giờ phút này đây, Lợi cảm nhận là không còn sợ hãi, rụt rè như lúc đầu nữa và cũng không thể nào chờ đợi lâu hơn ; nó phải bắt đầu thực hiện hành vi giao hợp cùng vợ thầy Bình thôi cho dù có bất cứ trở lực nào. Không đầy một phút đồng hồ sau, chiếc quần pyjama che đậy phần dưới người nó đã nhanh chóng tuột dần qua hai đùi, đầu gối, cặp giò rồi cuối cùng rời khỏi hai bàn chân nó ; sau khi cẩn thận để chiếc quần xuống phía cuối giường cho khỏi rớt, giống như cô Hải Anh, Lợi cũng hoàn toàn trần truồng như nhộng, không còn mảnh vải nào đặng che thân. Với con cu vừa to vừa dài vừa cứng và thẳng đơ như một thanh sắt giựt giựt, nhúc nhích liên hồi, nó nhẹ nhàng trườn người tới như một con kỳ đà thật điêu luyện, khéo léo leo lên trên người cô Hải Anh với cảm giác thật háo hức, tâm trạng bồi hồi đầy hứng khởi. Cô giáo Hải Anh run rẫy, quằn quại với con tim phấn khích đón nhận thằng học trò của cô bằng tất cả tình yêu thương và nhiệt huyết tràn trề, say sưa, cuồng loạn ; hai cánh tay cô nõn nà, trắng như bông gòn vòng lên ôm lấy tấm lưng gầy guộc của Lợi và kéo ghịt nó xuống. Do vậy nên ở phía dưới, con cu nó bắt đầu từ từ cọ sát vào đùi phải cô rồi nhẹ nhàng di chuyển vào giữa trung tâm, mày mò tìm kiếm lổ âm đạo cô vì đó chính là con đường mà nó muốn bước vào để khám phá, thưởng thức và chiếm đoạt trinh tiết của một cô giáo vốn là vợ người thầy trước kia phụ trách đội văn nghệ trường trong đó có nó. Cô Hải Anh hơi dang rộng hai chân ra và chẳng mấy chốc, đầu khấc con cu Lợi đã lọt được vào bên trong cửa mình cô ; do dịch nhầy sinh lý tiết ra dồi dào nên hai mép môi lớn cũng như môi bé cô từ từ giãn nở rộng ra hai bên đặng nhường chổ cho con cu hơi quá khổ vừa to vừa dài vừa cứng của Lợi chậm rãi đi vào bên trong. Có lẽ vì vậy mà khuôn mặt cô phải nhăn lại một cách khổ sở, miệng cô phải há hốc thở nấc lên từng hơi ; một cảm giác vừa đau đớn, xót xa vừa sung sướng, hoan hỉ đến nỗi rợn cả người càng lúc càng dâng tràn cõi lòng hai cô trò. Chẳng bao lâu, hơn phân nữa rồi cuối cùng là toàn bộ con cu thằng học trò đều chui sâu vào bên trong cửa mình cô giáo cũ đến lút cả cán ; khi ấy, Lợi mới khẽ khàng thực hiện động tác nhấp nhỏm hai mông liên tục lên xuống đồng thời đưa đẩy con cu của mình liên tục không ngớt thụt ra lại thọt vào sâu bên trong tử cung người cô giáo sang trọng, quý phái, xinh đẹp, dễ thương. Lúc này, giả sử như thầy Bình mà trông thấy được cảnh tượng thằng học trò – tài xế xe ôm hay chở thầy đi tới đi lui đang làm tình, ân ái và giao hợp cùng vợ thầy ở ngay tại nhà thầy, trên chiếc giường ngủ của hai vợ chồng thầy trong gian buồng nhỏ bé, kín đáo thì chắc chắn là thầy phải cắn lưỡi tự vận mà thôi. Vì cô Hải Anh vậy là đã thực sự phản bội thầy, cắm hai cái sừng nhọn hoắt lên đầu thầy ; tất cả cũng chỉ do Lợi, thằng học trò cũ tuy nhỏ hơn cô những mười sáu tuổi nhưng lại là một ân nhân quan trọng nhất đã cứu sống cuộc đời cô và cô tự an ủi với lòng mình rằng cô đang đền đáp một chút gì đó để trả ơn nó. Cô chẳng có gì cả, chỉ là tạm dùng thân thể cô để làm quà tặng cho Lợi thay lời nói thật trân trọng, cảm kích và tri ân hành động dũng cảm phi thường tuyệt đỉnh của nó mà rất khó có ai có thể làm được. Có lẽ vì lạnh nên hai hòn dái nó xăng cứng tròn lên, hùng dũng gác hai bên cửa mình cô Hải Anh và từng sợi lông phía trên cũng như xung quanh âm hộ cô cứ mãi miết xoăn xuýt lấy từng sợi lông lưa thưa nơi gốc cu nó. Tuy đây là lần đầu tiên vụng trộm, lén lút giao hợp cùng nhau nhưng cả hai cô trò đều tỏ vẻ thân thuộc như đã từng gặp nhau mấy đời mấy kiếp vậy cho nên cô lẫn trò cùng khá sung sức để trao tặng cũng như đón nhận tất cả những cảm giác nhục dục thỏa mãn của kiếp người trên thế gian này. Mặc dù lần sinh con đầu lòng cách đây tám năm, cô Hải Anh phải sinh mổ tuy nhiên điều này hoàn toàn không hề ảnh hưởng gì đến khoái cảm của cô khi cô cùng thằng học trò cũ thực hiệc động tác giao hợp. Lần này, con bé 8 tuổi của hai vợ chồng cô ở nhà nội tại Long An coi chừng có thể nó sẽ có thêm một thằng em cùng mẹ khác cha sau khi cuộc tình nồng nàn giữa cô Hải Anh và Lợi đêm mưa này kết thúc? Trên chiếc giường đệm trãi drap trắng bông xanh ấm êm, hai cô trò mặc sức run rẫy, quằn quại, lăn qua lộn lại với tiếng rên rĩ lẫn tiếng thở nấc nghẹn ngào vẳng trong không gian tĩnh mịch, vắng lặng của đêm khuya. Càng lúc, cô Hải Anh cùng cảm thấy thật nể, thật phục Lợi vì sự tài tình, điêu luyện, thành thạo, khéo léo và nhẹ nhàng của nó khi nó đang dìu cô du dương, trầm bổng bay vào cõi tình ; hiện tại, thực tình là cũng có đôi lúc cô chợt nhớ đến thầy Bình – chồng cô và cô thấy rằng bản thân cô có lỗi rất nhiều với thầy nhưng có lẽ kiếp trước, cô mắc nợ Lợi nên bây giờ cô phải trả nợ cho nó bằng thân xác đây chăng? Thời gian mười lăm phút, đó chính là chuỗi diễn biến kéo dài của sự ân ái, giao hợp giữa một người cô giáo và một thằng học sinh cũ hơn kém nhau những 16 tuổi ; khoảng thời gian trên kết thúc bằng một động tác nảy giựt cả người lên của cả hai cô trò. Cô Hải Anh và Lợi đang rơi rớt vào giai đoạn khoái ngất, sung sướng đến rợn cả người, gai ốc như dựng đứng lên trên khắp cả châu thân họ ; cả hai ôm cứng lấy nhau để cùng tận hưởng tất cả mọi cảm giác lạc thú của tình yêu lẫn trong tình dục. Lúc bấy giờ, con cu Lợi đang dũng mãnh vừa giựt giựt liên hồi vừa bắn xối xả những tia tinh dịch trắng đục như nước cơm và rin rít, nhơn nhớt như hồ dán vào tận sâu trong tử cung co giáo cũ của mình ; dịch tinh nó rất dồi dào nên tràn ngập mọi nơi mọi chốn bên trong âm đạo cô Hải Anh, tràn cả ra ngoài chẳng khác gì một trận lụt làm ướt nhẹp hai bên đùi và vùng bụng cô cũng như nó. Đấy chính là giống, là dòng của Lợi, là tinh hoa của người tình nhỏ tuổi bất chợt trong đêm mưa mà cô Hải Anh đang đón nhận hết tất cả bằng tình yêu chân thành, dịu dàng của cô. Hai bên thành môi lớn và môi bé của âm đạo cô không ngớt liên tục co giãn nhim nhíp vì quá phấn khích, càng lúc càng thít chặt lấy con cu tuyệt vời của Lợi. Hai cô trò cảm thấy thực sự thỏa mãn với nhau vô cùng và tuy rã rời, mệt mỏi nhưng vẫn cố gắng yêu thương, trân trọng nhau hết mực. Khi rút ra khỏi cửa mình cô, con cu Lợi ướt nhẹp như chuột lột, thun nhỏ lại như trái ớt khô và mềm xèo chẳng khác gì cọng bún trông thật tội nghiệp, thảm hại vô cùng. Vậy là đến đây coi như là kết thúc cuộc tình thứ hai mươi của Lợi ; thắm thoát trong vòng trên dưới hai năm rưỡi, hai mươi người tình đã đi qua cuộc đời nó, đã lăn vào vòng tay nó và trong số đó giờ đây có đến ba người cô giáo :cô Vân Hải, cô Lan và hiện tại là cô Hải Anh. Tuy tất cả trước mắt nó, những cuộc tình này đều chẳng khác gì bong bóng nước khi trời mưa nhưng dù sao cũng là những kỷ niệm đẹp tuyệt vời mà có lẽ suốt cả cuộc đời mãi mãi về sau, nó sẽ không bao giờ quên được. Hai cô trò sau khi xuống nhà sau rửa ráy sạch sẽ thì trở lại buồng, mặc quần áo vào và nằm xuống giường ngủ lấy sức sau cuộc mây mưa. - Tối nay không về nhà, em có sợ nhà trông không? - Dạ không đâu cô! Vì em hay lên rẫy nhà bạn An ngủ qua đêm nên tối nào, hễ em không về thì nhà em cứ đinh ninh là lên đó vậy! Hai cô trò không sao ngủ được, cứ thao thức nằm chờ trời sáng và cứ nói qua nói lại riết rồi đâm chán, lại một lần nữa bất ngờ hai đôi môi kết dính say sưa, đắm đuối vào với nhau. Cả hai hả hê, thoải mái yêu nhau đến bất tận, cuồng loạn, nồng nàn vì hai cô trò đều tự thầm biết đây là lần cuối cùng, thôi thì còn lại những gì cứ cho nhau hết đi chứ nuối tiếc giữ gìn làm gì khi tình yêu của hai cô trò đang thăng hoa lên vườn ngự uyển mà ra hoa kết trái.

Trang chủ

Bản quyền © http://Truyen.Pro. truyen sex 

Back to posts

truyen sex

truyen sex hay , doc truyen sex , truyen dam , anh sex , hinh sex

,

anh sex

,

doc truyen sex

,

hinh sex , anh sex dep , truyen sex hay

Create a site without programming




Tác Giả: Kinh Bích Lịch (Xin các bạn không thích hợp với truyện sex ghê gớm đừng đọc. Cám ơn!)

Nguyễn Trần Huỳnh là một nhà đạo diễn mới? ra nghề trong làng điện ảnh của Hoa Kỳ. Sau ba năm cần cù học tập tại đại học UCLA, cuối cùng anh cũng lãnh được cái chứng chỉ hành nghề đạo diễn.
Anh mừng rơn và muốn bắt tay ngay vào những cuốn phim mà anh hằng ao ước mười mấy năm qua . Anh muốn thực hiện một cuốn phim vĩ đại về chiến tranh Việt Nam nói riêng và cuộc đời của người chú ruột, đại tướng Nguyễn Trần Huy, người đã hy sinh tử thủ vào lúc Sài Gòn đang nằm trong thế "thập tử nhất sinh".

Nhưng tiếc thay, trong tay của anh không có vốn liếng nào, những người ủng hộ tài chánh cho anh thì quá ít nên số tiền anh có bây giờ cũng chẳng được là bao . Mấy tháng qua, anh cố gắng vận động tuyên truyền về bộ phim vĩ đại có giá trị lịch sử này, nhưng kết quả anh gặt hái về chỉ là sự thất vọng não nề .

Buồn bã anh vào quán cà phê Dĩ Vãng 2 để gặm nhắm những dự tính cho tương lai mờ mịt . Nhấp một ngụm cà phê đắng, anh đắm chìm trong suy nghĩ miên man, lờ mờ qua khói thuốc anh thấy những cô tiếp viên trẻ đẹp với những ánh mắt tình tứ vừa mời mọc vừa trốn tránh. Những cặp ngực căng tròn thật đẹp được hóa trang thật khéo léo bằng những cái bra hiệu Victoria Secrets hay là sản phẩm Silicon giả tạo. Bỗng anh nãy ra một ý kiến có thể cứu anh ra trong hoàn cảnh túng thiếu này . Anh lẩm nhẩm rồi tính tới tính lui trong lúc nhìn các cô tiếp viên ong a ỏng ẹo trên đôi guốc cao nghều nghệu , trong bộ áo dài trắng "see through". Anh là người ít cười ít nói, nhưng bỗng mỉm cười với một cô tiếp viên đang rót trà cho anh . Điều đó chứng tỏ là anh đang vui, anh vui vì anh vừa nghĩ ra một cách mà có thể giúp anh thành công : Đó là thực hiện một cuốn phim vốn ít mà thu nhập nhiều .

- Cám ơn người đẹp đã giúp cho anh!-anh bỗng chợt nói .
- Cám ơn em ? Chuyện chi ?-cô tiếp viên tròn xoe đôi mắt trong rất đang yêu ngây ngô hỏi.
- Cám ơn em đẹp thế thôi-anh nói và nhoẽn miệng cười duyên.

Thế là xong, anh trở về nhà ngủ một giấc ngon lành . Sáng sớm anh thức dậy, anh liệt kê những thứ cần thiết cho cuốn phim mà anh đã tính vào tối đêm qua . Anh vừa lẩm nhẩm trong miệng vừa viết xuống giấy: quay phim đã có, người quay phim đã có, chuyên viên ánh sáng đã có, quần áo, make-up . "That's it! chỉ cần bấy nhiêu thôi là có thể làm được cuốn phim này rồi ha ha ha"-anh vừa cười to vừa nhìn cái list chỉ vỏn vẹn có ba thứ . Anh nói tiếp: "Vậy là mình mau đặt vé máy bay thôi".

Chuyến bay cất cánh lúc bảy giờ tối đêm 15 tháng 12 năm 2000 . Cùng đi với anh có Trịnh Cường, chuyên gia quay phim và Cao Sâm , chuyên gia ánh sáng . Mười tám tiếng ròng rã trên máy bay cuối cùng thì anh cũng đáp xuống phi trường Tân Sơn Nhất . Sau khi check-out tất cả các hành lý thì cả bọn đi tắc-xi tới khách sạn Hữu Nghị.

Đêm đó cả hai người bạn anh đều ngủ say, chỉ riêng anh thì vẫn ngồi tính toán. Lật cuốn sổ điện thoại, anh tìm tất cả các đứa bạn ở Việt Nam mà anh vẫn còn liên lạc mấy năm qua. Anh nhấc phone nói dăm ba câu với ai đó rồi lại cúp phone, rồi lại nhấc phone nói với một người khác, rồi anh lại cúp phone . Đã ba lần như thế rồi mà trên mặt của anh vẫn chưa hiện một nụ cười . Anh nghĩ thầm: "Chỉ còn lại thằng Thành là niềm hy vọng duy nhất, để mình gọi cho nó ngay".

Sáng sớm hôm đó, ngày 17 tháng 12 năm 2000, anh thức dậy thật sớm mặc dù anh chỉ ngủ vỏn vẹn có ba tiếng. Thằng Cường và thằng Sâm cũng thức . Nhìn thấy Huỳnh, thằng Sâm chợt vọt miệng:

- Cha chả, anh Huỳnh tươi rói ta ơi, chắc có tin tốt chứ gì .

Huỳnh ung dung trả lời trên môi còn điểm một nụ cười ruồi đắc ý:

- Chú em mày cũng tinh mắt lắm. Đúng rồi , tin tốt . Gom hết các thứ đi hai đứa, mình đi ngay để kịp chuyến xe về miền Tây .

Thằng Cường chợt vọt miệng hỏi:

- Đâu vậy anh Huỳnh?

Huỳnh trả lời gọn lỏn như sợ chiếm mất hết thời gian:

- Sa Đéc !

Chuyến xe từ Sài Gòn về Sa Đéc cũng phải mất cả hơn nữa ngày . Cả bọn đâu có quen đi "xe mười hai chỗ ngồi" đâu, nên dọc đường có đứa nhức đầu, có đứa đau bụng, và còn có đứa ói mữa .

Thằng Thành đón bọn họ ở bến xe Sa Đéc . Nét mặt nó hớn hỡ , miệng cười toe toét nói năng không nghĩ . Không biết nó vui vì nó sắp trúng mánh Việt Kiều hay là vì thực sự nó gặp lại người bạn từ thuở ở truồng tắm mưa, cái thời xa xưa như trái đất mà giờ đây nó còn chưa biết Huỳnh là người nào trong cả ba đứa .

Huỳnh có được số phone của thằng Thành là cũng nhờ em gái của nó lấy chồng Việt Kiều qua định cư ở Orange County . Dạo đó anh tình cờ đi chợ , bỗng ai đó gọi "anh Huỳnh" và thế là bây giờ anh mới có dịp gặp lại thằng Thành. Anh chỉ nhớ là lúc nhỏ anh hay gọi nó là thằng Thành Lúa .

- Sao , chuyện hôm qua tao bàn với mày mày lo xong chưa - Huỳnh bỗng cắt đức câu chuyện xưa như trái đất của nó để đi thẳng vào vấn đề .

Thằng Thành đang tác oai tác oái cái chuyện năm xưa thị bị cắt ngang, tuy mất hứng nhưng nó cũng đành trả lời :

- Xong rồi anh Huỳnh . Vất vả em mới kiếm được đó .

Huỳnh thừa hiểu con người của thằng Thành này lắm, nhìn bộ vó của nó cũng biết là hạng ham tiền rồi . Anh gằn giọng trả lời như để cho nó yên tâm:

- Được rồi, tôi biết anh vất vả . Lo xong vụ này đi tôi trả anh 10 triệu .

Thằng Thành nghe nói 10 triệu thì hai mắt sáng rỡ vọt miệng nói ngay:

- Chừng nào anh ?
- Nè cầm trước 3 triệu đi, chừng nào xong tôi đưa hết - Huỳnh trả lời rồi móc túi lấy ra 2 tờ 100 đô đưa cho thằng Thành.

Thằng Thành bỗng cười híp mắt cầm lấy 200 đô ngay như sợ Huỳnh đổi ý , rồi nói:

- Anh đi theo em.

Thằng Thành dẫn cả bọn đi quanh co qua mương rạch ngoằn ngoèo, leo trèo lên đề điều lỏm chỏm, leo lên mấy cây cầu khỉ cheo leo yếu ớt . Cuối cùng thì tới một bãi rác thật lớn nồng nặc mùi xú uế . Thằng Thành đưa tay chỉ rồi nói:

- Ở đây nè, anh lên trên đó đi . Hỏi ai là con Tươi và con Muống. Chừng nào có mối khác kiếm em, thằng Thành ở cái xóm này ai mà không quen. Chỉ cần anh nói một tiếng . Thôi, em đi trước nhen, nhà em ở chỗ kia (chỉ tay qua đó), có gì hú em!

Thành nói xong thì đi thẳng để lại cho Huỳnh cái nhìn ngơ ngác . Anh nghĩ thầm:"Cái bãi rác cao ngời ngợi thì làm sao leo lên đây . Cả đám người kia đang bưới móc biết ai là con Tươi , biết ai là con Muống". Huỳnh bỗng thở dài chán nãn. Thằng Cường và thằng Sâm hai thằng nhìn anh rồi nhìn nhau ra vẻ ngao ngán .

Huỳnh chợt vọt miệng nói:

- Thôi ...

Huỳnh định nói:"Thôi mình về!". Nhưng anh nói chưa dứt câu thì tiếng ai đó từ bên kia đường vọng qua:

- Anh là anh Huỳnh phải không ?
- Cô là .
- Tôi là Tươi .

Anh chợt nhìn cô gái ấy mà thấy tội . Từ trên đầu trở xuống đều hôi thối bẫn thĩu , quần áo rách bươm . Trông cô ta trạc tuổi đôi mươi . Tươi chợt la to:

- Muống, lẹ lên! Anh Huỳnh nè .

Ai đó từ sau lưng gian nhà lá ọp ẹp ló đầu bước ra và chạy thẳng tới vẻ mặt mừng rỡ , mở miệng chào:

- Chào mấy anh, mấy anh ở bển ...
- Thì chứ sao, nhìn dáng dấp bọn ảnh kìa, đẹp trai quá, "mơi".-Tươi nhí nhảnh trả lời .

Huỳnh chợt vọt miệng lên tiếng:

- Tụi em có nghe anh Thành nói ...(anh tỏ ra lúng túng) mấy em biết mục đích của tụi anh ?
- Biết chứ, nghe nói làm cái này có tiền nhiều lắm. Tụi anh biểu sao, tụi em làm vậy .
- Còn cái khác anh cần đâu, em kiếm ra chưa ?
- Có rồi, nó ở sau lưng nhà em đó (chỉ về hướng có căn nhà nhỏ nằm đơn lẻ xa khuất) .Em ngày nào cũng thấy nó ...

Bỗng Huỳnh cắt ngang lời nói của Muống:
- Vậy được rồi, chỉ cho tụi anh chỗ nghỉ ngơi, hẹn hai em ngày mai 7 giờ sáng tại đó .
- Khách sạn Sa Đéc ở bến xe đi vô, anh tới đó hỏi thăm người ta thì biết nay-Tươi nói .

Trời nắng tốt, gió hiu hiu mát mẻ của buổi sáng sớm, Huỳnh đang lui cui đọc lại "kịch bản" mà anh đã soạn thảo trong lúc chờ đợi ở phi trường Đài Loan. Cường lo kiểm lại phim và máy móc, trong lúc Sâm lo dàn dựng những cây đèn. Tươi và Muống được "lệnh" của đạo diễn đi tắm rửa cho sạch sẻ .

Tươi và Muống bước ra từ cửa hông. Cả đám nhìn họ với vẻ ngạc nhiên thích thú . Tươi và Muống trông khác hẳn lúc nảy . Sạch hơn, trắng hơn, đẹp hơn và tưởng chừng như thơm hơn nhiều . Huỳnh có lẽ là vui vẻ nhất vì anh không ngờ kết quả mỹ mãn ngoài dự liệu .

Huỳnh chợt lên tiếng:
- Cường ready! Sâm ready! Tôi muốn quay đoạn này, hai cô gái bước ra, màn 1 cảnh 1 .
- Ready! - Cường và Sâm lên tiếng cùng một lúc .
- OK, anh nói sao thì hai em làm vậy nghe chưa ?-Huỳnh dặn dò .
- Dạ-Muống và Tươi cùng trả lời .

Huỳnh bắt đầu đổi sắt mặt nghiêm lại, nói:
- Màn 1 cảnh một . Action, Quay! Hai em bước tới trước đây ... OK, đúng rồi đó ...đúng rồi ... good ...cười lên ... Tươi, em tươi lên chút nữa ...yeah ... đúng rồi ... Muống nhìn qua đây ...ờ đúng rồi ... cười đi ... nọ .... em nhìn Tươi đi ... nhìn chăm chú vào ... nhìn không chớp mắt ...đúng rồi ... Tươi, em nhìn lại nè ... Tươi, em vuốt má của Muống ...Muống, em ngoẹo cổ về một bên ...yeah ... đúng rồi ... Tươi hôn lên trán ...Muống ôm ngang hông Tươi ...Tươi hôn lên má ... Muống vuốt lưng ... Tươi em hôn môi ... Muống hôn lại ... mạnh hơn ... ôm sát vào ... đưa một chân lên ... đúng rồi ... hai tay sờ mông ... hôn lên cổ của Muống ... kéo cái áo của Tươi lên ...lên hết luôn ... Muống hôn ngực ... hôn núm vú bên trái ... yeah ... thè cái lưỡi ra ... thè ra nữa ... đúng rồi ... nào liếm đi ... mạnh hơn ... ra vẻ như liếm cây cà rem... Tươi ngước đầu lên, ra vẻ sung sướng ... rên đi ... rên như em bị ...bị ... bị đau bụng đẻ vậy đó ... Muống, em liếm vú phải ...Tươi em rên to hơn , hay tay nắm lấy tóc Muống , cào cấu ...yeah, vậy đó ...tiếp tục ...nữa đi ...nào, Tươi em kéo áo Muống lên ... làm giống như Muống làm cho em vậy ...Đúng rồi . Nào Tươi đè Muống cúi xuống liếm mu lồn Muống đi ...đúng rồi ... chỗ đó đó ... xuống một chút ... tự nhiên hơn ... thè lưỡi dài hơn ...Muống em rên đi ... rên lớn lên!

Mười lăm phút trôi qua, Huỳnh thì miệng không ngừng, Cường và Thành thì chăm chú vào nhiệm vụ của mình. Tươi và Muống đi tới đâu là mái quay phim và ánh sáng rà theo tới đó .

Sau khi Tươi liếm lồn của Muống, thì Muống liếm lại lồn của Tươi . Cả hai cô dường như đã
biết lúc nào nên rên lớn, lúc nào nên rên nhỏ . Sau đó Tươi chỗng mông bò tới bò luôi như con chó , Muống cũng làm theo bò từ phía sau. Chốc chốc, Tươi nhỗng một chân lên như chó đang đái, tức thì Muống cuối đầu xuống ngửi âm hộ . Máy quay phim zoom in thấy nguyên cái lồn đen mun và cái lưỡi đỏ hồng. Tươi bỏ chân xuống bò tiếp và Muống bò theo , vừa bò vừa hít hít . Đến ngạch cửa sau thì Tươi dừng lại, Muống chồm người lên lưng của Tươi đưa cặp mông trắng trẻo vào máy quay phim, lắc lắc . Cường zoom in thật to ở đoạn này . Rồi Cường lại zoom out để thấy toàn cảnh "chó nắc" từ phía sau của Muống . Muống nảy hai mông tới trước làm cho cả thân người của Tươi dập dìu đưa đẩy, vừa rên vừa la . Được một lát thì Muống bò xuống cho Tươi chồm lên, làm y hệt động tác của Muống lúc nảy .

Bỗng Huỳnh lên tiếng:

- Cut ..., hai em được rồi, đứng dậy nghỉ một chút đi !

Huỳnh lại chăm chú đọc kịch bản trong khi Muống và Tươi trần truồng đứng ở ngạch cửa chờ đợi . Sâm và Cường lúc đó cũng nháy mắt nhau ngầm ra hiệu nhìn ra ngạch cửa , ở đó Muống và Tươi đang đứng nói chuyện, thân hình họ thật là nẩy nở, đúng là con gái miền quê! Vú to nè, eo nhỏ nè, lông mu rậm rì vừa đủ để lộ lên một vùng tam giác đen nhánh, ?đen như mõm chó?. Cường và Sâm đều nước bọt thèm thuồng. Tuy không nhìn nhau, nhưng cũng thừa hiểu đối phương giờ đây đã cứng ngắc như cột cờ rồi . Thằng nào cũng có ý nghĩ là: "Gái Sa Đéc nước da bánh mật quả nhiên không sai!"

Bỗng Huỳnh chợt lên tiếng:
- Cường, Sâm! Chuẩn bị . Mình đi ra phía sau .

Cả bọn bước ra sau nhà, nơi đó đồng cỏ xanh mượt, Huỳnh nói tiếp:
- Tươi, em dắt con kia qua phía bên phải cho nó thấy . Muống, em bước qua bên trái đứng kế nó . OK, chuẩn bị màn 1 cảnh 2 . Action.

Tiếng phim rè rè trong khi tiếng Huỳnh thì thao thao bất tuyệt .
Muống bước tới bên nó, đưa tay vuốt nó một cách âu yếm. Muống cuối xuống nắm lấy cái vật đó, nó đã lồi ra từ đời nào rồi , dài ngoằn, to kinh khủng, một màu đen thui . Muống nắm cả bàn tay mà cũng không trọn một vòng . Thị vuốt vuốt xuống, mới đầu còn dùng một tay, sau đó thì phải dùng cả hai tay . Thị đưa lưỡi liếm , liếm tới tấp, vừa liếm vừa lắt cả hai cánh tay . Con ngựa bị động nên vùng vẩy chẳng chịu cho bú , hý lên hừ hừ.

Huỳnh bỗng la to "cut, ngưng ngay, Tươi , em bướ? tới nắm giây cương cho con ngựa đứng yên, Cường , em quay luôn Tươi trong cảnh này".

Con ngựa được sự vuốt ve của Tươi thì đứng yên, trong khi Muống hai tay vuột thật mạnh lên dương vật to lớn, bàn tay của thị chỉ nắm đượ? có một phần tư chiều dài của dương vật. Lúc đó Tươi đứng đàng trước hôn lên bờm ngựa, trong khi Muống bắt đầu há miệng để cho cái đầu dương vật to tổ bố vào trong miệng. Thị liếm ra vẻ ngon lành lắm nhưng thực sự thì có ngon gì đâu, tanh tanh và mặn mặn; nhưng đạo diễn bảo sao thì làm vậy .

Tươi cũng bước xuống cùng tham gia với Muống, hai bàn tay cùng nhau sục dương vật của con ngựa, con ngựa cứ dùng dằng đưa hai chân trước lên chống cự , nó hý vang, bất giác làm cho Sâm phải buông đèn để dắt con ngựa cái lại gần đó cho nó thấy mà đúng im. Muống đứng dậy đưa tay vuốt bờm ngựa. Con ngựa giống vừa thấy ngựa cái xuất hiện gần đó thì ngoan ngoản đứng yên. Huỳnh cắt ngang, cho tạm nghỉ và bảo Cường bắt một cái ghế dài cho Tươi nằm lên, ghế đặt dưới bụng của con ngựa, Tươi lòn xuống bụng ngựa nằm dài song song trên ghế. Huỳnh ra hiệu cho máy quay phim bắt đầu, và Tươi từ từ đưa dương vật dài ngoằn cương cứng (nhờ có con ngựa cái đứng gần đó) của ngựa giống dúi dúi vào cửa mình của thị, dương vật quá to làm nó cứ bị truột ra ngoài hoài, nước nhờn nó rỉ rả trên bụng Tươi từng bệt một. Muống từ đâu bò tới, cúi xuống để tiếp tay cho Tươi cố đặt dương vật vào sâu trong lồn. Nhìn thấy cái lồn của con Tươi là biết con nhỏ nay có một thời lăng nhăn với đám trai làng rồi, tuy dương vật ngựa to như cùm tay nhưng ráng nông một tí thì cũng chắc cũng vừa. Vừa khi cái đầu khấc vừa ngám vào lồn của Tươi thì Muống đưa tay kéo kéo cho nó đi sâu vào hơn và đưa tay sục sục, còn tay kia chà chà vào mồng đóc cho Tươi sung sướng, quả nhiên Tươi bắt đầu rên ư ử sung sướng, không biết là thị rên là do đạo diễn bảo làm vậy hay là thị thấy phế thật sự.

Tươi chưa hưởng hết bao lâu thì con ngựa giống bỗng thần đứng dậy và vùng bỏ chạy, làm cả đám phải ngưng lại . Huỳnh thì hét to huýnh quáng "cắt , cắt, coi chừng, í ... coi chừng" , Cường thì bỏ máy quay phim xuống, Sâm cũng quăng đèn rượt theo bắt con ngựa trở lại. Phải mất một thời gian sau thì con ngựa mới đứ?g yên, Sâm đưa tay vuốt lên bụng của nó, con ngựa như nổi chứng húc đầu vào ngực của anh ta làm y hoảng sợ nhảy lùi lại hai bước né tránh . Cường lúc đó cũng kịp thời nắm giây cương lại cho con ngựa đứng im.

Lần này con ngựa bị buộc chặt vào gốc cây không cho cử động, Muống cúi xuống và tiếp tục nắm dương vật của nó bây giờ đã mềm ngoặt. Theo chỉ thị của đạo diễn, Cường chăm chú quay âm hộ của Muống, thị cười tươi như là một minh tinh màn bạc không bằng. Bỗng dương vật của con ngựa co lại thụt vào trong, trở nên nhỏ xí . Đạo diễn tạm thời cho ngưng giải lao , để dắt con ngựa cái tới gần. Vừa thấy con ngựa cái thì dương vật của nó lập tức dài ra nhưng hãy còn mềm èo đong đưa dưới bụng . Muống nắm lấy và bắt chước Tươi bỏ nó vào miệng vừa ngậm vừa vuốt, cũng vừa mút. Cường cho quay cận cảnh, nên chỉ thấy hai đùi của con ngựa và cái đầu lắc lư của con Muống, lên xuống ? dương vật ngựa trồi ra thục vào trong miệng Muống. Tươi lúc này đang đứng trước đầu ngựa, tay cằm một buối cỏ dụ cho con ngựa ăn. Cường lại cho quay cận cảnh, dương vật con ngựa đen thùi. Đầu ban to bóng lưỡng của nó bỗng dài ra và cứng hơn tí nhưng vẫn còn rất mềm, Muống đưa ngang môi, môi vẫn khép kín, cạ nguyên thân dương vật ngang môi như thiếu nữ đang thổi sáo dưới ánh trăng. Đạo diễn Huỳnh bỗng kêu "cắt" và cho cường đi vòng ra phía sau đuôi ngựa để quay Tươi đang đứng trần truồng cho ngựa ăn, âm mao của thị đen nhung nằm gọn lỏn nhỏ xíu so với thân hình nở nang trắng trẻo . Muống cũng hãy còn lui cui bên dương vật . Cường lại cho quay cận cảnh: Muống đút cả đầu dương vật vào miệng, chốc chốc nàng hất tóc lên theo lời của đạo diễn , để cho thấy rõ bộ mặt của nàng xinh tươi, ra vẻ thích thú . Theo sự chỉ đạo của đạo diễn, Muốn đứng dậy, tay vẫn còn nắm dương vật, cằm nó cọ quẹt vào giữa hai đùi, nơi có cái vùng tam giác đen nhánh, và hai mép thịt màu nâu nhạt. Muống cũng bắc chước Tươi cố gắng nhét dương vật lúc này đã mềm nhũn vào cái lồn thị. Tuy vậy, nó cũng quá to so với âm hộ nhỏ bé của thị . Nhưng theo lời đạo diễn thì thị phải rên la oai oái như là dương vật đã đi sâu lắm rồi, cộng thêm kỹ thuật quay phim của Cường, đứng từ mép bên hông cứ tưởng là dương vật đi sâu vào âm hộ rồi . Bỗng đạo diễn hô to : "cắt, được rồi". Mọi người liền ngưng ngay, đứng chờ. Đạo diễn Huỳnh nói tiếp:

"Bây giờ anh muốn quay một đoạn ngựa xuất tinh, nhưng không biết làm sao, con Muống nó cứ cạ cạ như vầy hoài thì con ngựa đâu có xuất tinh . Bây giờ em (con Tươi) vào trong lấy gạo vo cho ra nước rồi mang ra đây"

Khi con Tươi lấy nước vo gạo ra thì giọng đạo diễn lại cất lên để chỉ đạo cho con Tươi và con Muống .

"Xong chưa, màn 1 cảnh ba, bắt đầu"

Cường cho máy quay cận cảnh, Muống đang trùm một chiếc vớ của Sâm vào đầu dương vật của con ngựa . Chiếc vớ khá dài nhưng cũng không che đậy hết chiều dài dương vật . Bốn bàn tay của Muống và Tươi thi nhau nắm vuốt dương vật, giống như dê ngặm lá sua đủa tướt một đường dài, từng cái từng cái một, con ngựa bị đau quá nên quằn mình giựt giựt giống như là đang sướng ngất nhưng thực sự thì nó đau lắm! Được chừng 1 phút thì dương vật nó teo lại thụt rút vào bên trong làm đạo diễn Huỳnh phải hô to "cắt".

Đạo diễn bảo Sâm chế hết nước vo gạo vào chiếc vớ trắng, bỏ thêm chút bột mì tinh vào cho đặt sệt giống tinh dịch rồi hô to: "Bắt đầu!".

Muống và Tươi bắt đầu trút ngược chiếc vớ cho nước "tinh dịch" chảy từ trên cao xuống mặt của hai người họ, đi qua những khóe mắt, mũi, miệng, ngực, bụng, mu và xuống cỏ . Muống chồm qua liếm hết nước "tinh dịch" ... giả vào miệng một cách ngon lành, Tươi cũng làm giống như vậy cho tới khi đạo diễn hô to: "Cắt".

"Thôi hôm nay đủ rồi, hai em vào trong tắm rửa, mai tiếp tục ... cằm đỡ số tiền này trước đi"-đạo diễn Huỳnh nói xong thì cùng Cường và Sâm cũng bắt đầu thu xếp mọi thứ .

Đêm hôm đó, Cường lẽn ra ngoài để tìm Muống ở căn nhà xa khuất kia . Ở đó y bắt gặp Sâm đang làm tình với Muống và Tươi trong tư thế bánh mình kẹp thịt. Có nghĩa là Sâm nằm giữa như miếng thịt còn Muống và Tươi thì như miếng bánh mì trên dưới. Cường bước vào bất ngờ trước cảnh đó, nhưng cả bọn thì không ngạc nhiên gì cả. Sau đó thì Cường tham gia, chơi màn làm tình tập thể. Cứ 15 phút thì họ lại đổi người, xoay tua cho đến khi Cường và Sâm đứng trên giường còn Muống và Tươi quỳ dưới đất, há miệng to để hứng tinh dịch phóng xuống. Họ liếm láp ngon lành. Sau đó nghỉ ngơi, họ lại quần nhau gần tới sáng. Và đêm đó chỉ có đạo diễn là ngủ ở khách sạn Sa Đéc mà thôi .

Sáng hôm sau ngày 18 tháng 12 2000, đạo diễn lại thức sớm. Qua phòng bên tìm Cường thì không thấy Cường, tìm Sâm thì không thấy Sâm. Huỳnh đã đoán ra được chuyện gì rồi, nhưng vẫn ung dung xuống lầu ăn sáng .

Địa điểm quay của màn 2 cảnh 1 nằm bên một cái mương rộng chừng 5 mét, dài khoảng 100 mét . Nơi đây vắng vẻ ít người , là một cảnh thích hợp với kịch bản mà chàng đã soạn thảo trong lúc ăn sáng .

Tươi được trang điểm bằng thứ son phấn đắt tiền mà Huỳnh đã cố tình mua từ bên Hoa Kỳ về, y phục của nàng là một bộ đồ thiếu nữ sinh . Trông thị y hệt như con gái nhà lành . Tươi được quay cảnh đầu và câu chuyện bắt đầu như sau:

Nước mương lẳng lặng như tờ . Một cô gái thư sinh đi học về, trên đường về đi ngang cái mương thấy khung cảnh đẹp thì xúc động trong lòng. Nàng nhìn quanh xem để chắc rằng nơi đây hoang vắng chẳng có người qua lại bèn từ từ cởi hết áo quần ra, để lộ thân thể trắng ngần tươi mát . Đạp lên những luống cỏ non, nàng nhẹ nhàng bước xuống mương để vẩy vùng với nước . Mặt nước đang yên bỗng rợn rẽ dưới bầu vú tròn trịa vừa mới nhú của nàng. Nàng tắm như những đứa trẻ nô đùa giữa cánh đồng hoang vắng. Bỗng nàng nhìn xa xa thấy một con ngựa đang chạy tới . (Huỳnh tình cơ đi ngang qua một nhà nông và phát hiện con ngựa này và hỏi mướn con ngựa với giá cao, đương nhiên là người nông dân đó đồng ý liền). Nàng thấy con ngựa dáng đẹp như một con tuấn mã (chỗ này Cường cố tình quay phim chậm) chạy như bay về phía hướng nàng. Con ngựa dựng lại trước mặt của nàng, nhìn nàng loã thể, ánh mắt nó sáng ngời với cặp lông mi dài ngoặm (Cường cho quay cận cảnh cặp mắt ngựa lúc này). Con ngựa không thấy sợ chút nào khi thấy có người lạ thình lình ở dưới nước ngửa mặt lên nhìn nó . Nó tiến tới và đưa miệng uống một ngụm nước dài không mải may có người đang tiến gần về phía nó. Bỗng nàng thấy dương vật của con ngựa dài ra cả ba tấc . Nàng chăm chú nhìn nó, càng nhìn thì nàng càng cảm thấy rạo rực. Nàng bỗng nhớ tới những cảnh giao hợp của ngựa, là phép gieo giống của những người nuôi ngựa để đua, mà một lần nàng tò mò muốn coi cho biết ở làng bên. Nàng nhớ tới cảnh con ngựa chồm lên, dương vật nó to dài và cứng , cứng hơn lúc nàng đang thấy bây giờ, những người gieo giống chuyên nghiệp nắm bắt dương vật của nó để nhét vào âm hộ của con ngựa cái, dương vật nó đi chưa tới miệng âm hộ thì tinh khí đã bắt đầu rơi rớt như vòi nước bị rỉ, tứa ra ào ạt. Khi dương vật được các tay nghề đút vào thì con ngựa hẩy mạnh cho nó đi tọt sâu vào trong . Chỉ mất đúng mười giây sau thì con ngựa phóng tinh ào ào như mưa rơi từ máng sối vào âm hộ con ngựa cái, tinh khí vì quá nhiều nên tràn ra lênh láng, rớt xuống đất ... sền sệt, đọng lại thành vũng trắng đục .

(Đạo diễn Huỳnh đã khéo léo cho lồng những thước phim này vào giữa cảnh suy nghĩ của nàng giống như nàng đang nhớ lại những cảnh gieo giống của ngựa ở quá khứ mà lấy làm kích thích cho hiện tại.)

Nàng bắt đầu đưa hai tay lên xoa bóp hai đầu núm vú . Con ngựa tiếp tục ung dung uống nước . Nàng bước lên, con ngựa ngổng đầu dậy nhìn nàng. Nàng tiến lên một bước, con ngựa lùi về một bước . Một bước nữa, rồi bước nữa . Nàng bỗng xoè bàn tay ra và đưa về phía trước . Con ngựa bước tới hai bước để ngửi bàn tay của nàng . Nàng chờ hai phút sau thì đưa tay vuốt bờm con ngựa, con ngựa ngoan ngoãn đứng yên cứ như nàng là chủ của nó vậy . Nàng vuốt bụng của nó . Con ngựa ngẫng đầu tỏ vẻ sự hài lòng, nàng ngồi xuống để nhìn cho rõ dương vật của nó . Nàng đưa tay sờ vào dương vật . Là lần đầu tiên nàng sờ, cảm thấy nó mềm nhão không giống như những lúc nàng thấy trước kia . Nàng co năm ngón tay lại để nắm gọn dương vật trong lòng, nàng vuốt thử , thấy lạ, thấy thích thú. Từ từ nhẹ nhẹ , con ngựa đứng yên ra chiều không phản đối . Nàng cảm thấy phấn chấn hơn khi được chính tay nàng sờ mó dương vật . Người nàng lúc này nóng ran, bẹn đã ướt nhẹp khí . Chờ cho con ngựa hoàn toàn đứng im, nàng đưa dương vật ngang tầm miệng để ngửi . Cái mùi hăng hắc tanh tanh nhưng không đến nổi, nàng đưa lưỡi nếm thử . Chất nước nhờn nhờn làm cho lưỡi của nàng tê tê, tuyến nước miếng bỗng phát tiết, tuôn ra khỏi miệng . Nàng đưa cả dương vật vào trong miệng ngậm lại, nếm thử mùi vị ra sao. Vẫn để nguyên vị trí đó, nàng ngồi im trong giây lát để xem phản ứng của con ngựa, nó vẫn đứng yên . Nàng tiếp tục cạ quẹt dương vật vào sâu trong miệng . Rồi sâu hơn nữa cho tới khi cổ họng của nàng không còn chổ chứa nữa, thì nàng mới ngưng. Lúc đó thì nàng bắt đầu nhả nó ra cho đến khi môi của nàng chạm vào đầu khất to tướng đen như dầu hắc. Thấy con ngựa vẫn không phản ứng, nàng đưa tay lên sục nhè nhẹ, con ngựa lắc lắc cái đầu chăm chú ăn cỏ. Nàng sục nó mạnh hơn, con ngựa co chân lên thúc thúc bàn tay nàng, nàng càng sục mạnh hơn nữa thì đầu con ngựa gật gù mỗ mỗ về phía trước tỏ vẻ thích thú. Nàng đứng dậy để vuốt lưng nó, lúc bấy giờ nàng mới phát hiện là con ngựa lùn bỉn, cái lưng của nó chỉ nằm ngang mu của nàng mà thôi . Nàng đi vòng ra phía sau, kéo đuôi của con ngựa lên cao, nàng mân mê hai cái trứng của con ngựa .

Nàng nằm ngữa xuống thảm cỏ sát vách mương, bụng của nàng chỉ cách bụng con ngựa chừng hai tất . Nàng nắm dương vật của con ngựa và cho nó vào giữa hai đùi của nàng để cọ quẹt . (Cường lại cho quay cận cảnh). Khó khăn lắm thì nàng mới nhét cái đầu khất to tát ấy vào cửa mình . (Sâm lúc đó phải đưa tay kéo dương vật của con ngựa cho nó thiệt dài ra để giúp cho Tươi ấn nó sâu vào, nhưng Cường đã không quay bàn tay đó của Sâm). Khi dương vật đã vào sâu cả tất, thì nàng nắm chặc dương vật của con ngựa sục thật mạnh như muốn kéo hết chiều dài trong tay nàng vào trong, hết tất cả . Con ngựa oặn mình cong lưng mấy cái rồi phóng tinh như người ta cằm bình sữa mà tạt vào người, tinh dịch trào ra quyết liệt, tuôn lên mình nàng nữ sinh tò mò muốn hiểu biết chuyện tình dục. (Lúc đó chính đạo diễn cũng phải trố mắt kinh ngạc vì trong đời anh chưa bao giờ thấy cảnh tượng như thế . Sâm và Cường cũng đâu có ngờ rằng đạo diễn Huỳnh cũng vừa mới xuất tinh ướt cả quần tây đen). Con ngựa xuất tinh xong thì nguầy ngoặc bỏ đi , nàng cũng bước xuống mương để tẩy gội đi chất nhờn trang trắng như sữa.

Màn 2 cảnh 2, là hai cô gái trần truồng đang trói buộc con bạch mã lùn vào gốc cây . Con bạch mã ra vẻ chống cự nên sàng qua sàng lại . Muống trong vai một cô gái dâm loàn tên Cúc bị kích dục bởi dương vật của con bạch mã nên rủ một đứa bạn gái khác tên Loan (do Tươi diễn xuất) có cùng chung một sở thích đến dọc cu của bạch mã. Cúc đưa tay xuống bụng ngựa nắm lấy dương vật sục mạnh, Loan phía trên giữ lấy đầu con ngựa . Cúc sục rất mạnh nên thấy gân trên cánh tay nàng đều nổi guốc . Loan đưa bàn tay lên xoa xoa bụng con bạch mã để cho nó đứng im . Loan đưa miệng ra để liếm miệng bạch mã, con bạch mã hất hất đầu né tránh , Cúc bắt đầu cho dương vật vào miệng, vừa ngậm vừa rên ra vẻ thèm khát lâu lắm rồi. Bàn tay vừa vuốt vuốt , chốc chốc nàng rút nó ra và thè đầu lưỡi của nàng cho dài ra để liếm lấy đầu khấc. Đâu đó tiếng gà gáy, tiếng chó sủa, tiếng vịt quạc, tiếng dê be vang lên diễn tả hết tất cả cảnh đồng quê nào đó ở trong thước phim. Nàng cho lưỡi rà vòng quanh đầu khấc , tiếng đàn đâu đó lại vang lên đệm điệu cho sự đưa đẩy của nàng . Loan cạ má vào bờm con mạch mã, hai mắt nàng nhắm nghiền ra chiều yêu thương lắm! Chốc chốc bạch mã giựt người lên làm dương vật như muốn co rút . Những lúc như thế thì Cúc thè lưỡi dài hơn để liếm . Được một lát thì Loan chồm xuống nắm bắt dương vật và cho nó vào miệng, đưa ra đưa vào như cây xúc xích to chỉ muốn ăn mà chưa muốn nuốt . Nàng cũng như Cúc, cũng rên hì hì ư ư trong cổ họng . Bỗng Loan nằm ngửa ra và ưỡn bụng lên cho bụng nàng áp sát bụng con bạch mã , một tay nàng chống đất, một tay nàng nắm dương vật,hai chân chống lên chịu lại và nhét vào cửa mình nhỏ bé cái dương vật to lớn kia . Cúc thì đứng dậy lè lưỡi liếm lướt qua da lưng con bạch mã . (Cường cho quay cảnh phía sau đít của con ngựa, nơi đây có thể thấy rõ ràng dương vật bạch mã đã đi vào hai phân trong âm hộ của Loan). Loan cứ kéo riết dương vật vào âm hộ của mình, vừa làm vừa rên. Con ngựa cũng hý vang như muốn nói gì đó . Loan cho nó vào được hai phân thì rút nó ra, rồi nhét nó vào cứ như đang muốn khoe hết cho mọi người biết là rõ ràng dương vật đã vào được một đoạn sâu trong lồn nàng và nàng lấy ra cho thấy. Con ngựa hý vang lui lui rút mạnh dương vật ra khỏi lồn nàng, nàng chợt rú lên sung sướng khi cái sần sù gai gốc chợt sướt qua lớp màn nhầy trong âm hộ.

Cúc ngồi xuống để thay thế cho Loan, nàng khom lưng vừa đủ để đưa tay ra sau nắm bắt dương vật và cho nó đi vào từ ngã sau . Loan đứng phía trên cố nhét cái dương vật đã mềm nhũn vào âm hộ của Cúc, nhưng nó chưa vào được thì lại bị trùi trở ra . Được một lúc thì dương vật cũng chui vào được hai phân, bỗng Loan đánh vào trứng dái của nó làm nó đau quá, giật mông thúc tới đâm mạnh một cái như trời giáng vào âm hộ của Cúc, sâu húm vào bên trong. Cúc vừa sướng vừa đau, vừa sợ la chói lói, cùng lúc con mình xuất tinh ra ào ạt. (Lúc đó Cường và Sâm nhìn cảnh này mà kích thích vô cùng).

Màn 2 cảnh 3. Hai cô gái đang nô đùa cùng con bạch mã . Dương vật của nó lúc nào cũng dài ngoằn vì hai cô cứ thi nhau vọc cho nó . Được một lát thì Loan cởi quần áo ra , trong khi Cúc thì tiếp tục vọc dương vật, con ngựa như nổi chứng hý lên um sùm. Loan cúi xuống cố bú dương vật to lớn của nó, Cúc cũng bắt đầu cởi hết áo quần ra, một cô thì vuốt lưng một cô thì bú dương vật. Sau khi thỏa thê với màn bú liếm, Loan nằm rạp xuống đất, ưỡn bụng lên và cho dương vật chui vào âm hộ nàng. Nhưng vì nàng cố gắng ưởn lên nhiều lần thành ra hơi mõi. Cúc phải chỗm tới dở lưng Loan lên cho đỡ mõi, dương vật càng đút càng đi sâu vào âm hộ, tiếng rên ư ử trong cổ họng lại phát ra từ miệng Loan . Bỗng có con chó Ki từ đâu chạy tới nô đùa với Loan, con chó phóng lên lưng của Loan và nắc tới tắp như đã có người đã tập dợt cho nói rồi, Loan nằm ngửa ra cho con chó nằm lên bụng, Cúc cũng nô đùa quanh con chó Ki, con bạch mã lúc này không biết có phải ... giận nên đã bỏ đi nơi khác. Con chó ki bị hai cô đè ra, vọc cặc, con cặc nổi cương lên đỏ hỏn, giống như cặc người tuy có phần nhỏ hơn. Loan bú liếm nó một cách tận tình, cả hai dùng bốn bàn tay thi nhau nắn bóp không ngần ngại chút nào. Bỗng Loan chồm lên và đặt âm hộ của mình vào dương vật con chó ki . Con chó bị đè ngửa ra, hơi giãy dụa. Cúc phải ngồi lên ngực của nó để chắn không cho nó ngồi dậy. Đượ? một lát, cả hai cô bắt con chó tự liếm lấy cu mình, xong hai cô vọc tiếp, con chó thè cái lưỡi ra dài ngoằn thở hỗn hễn, chắc vì cố vùng vẩy. Loan lại cúi xuống bú liếm một cách ngon lành (nhưng thật sự hôm đó Tươi trong vai Loan đã ói mữa tùm lum cũng vì cái mùi tanh tưởi kia) rồi Cúc nằm ngửa để bú Loan đang chống hai đùi ngang mặt, hai cô đè con chó nằm ngửa ra mặc dù lúc đó con chó cũng chống cự, Loan một tay vọc âm hộ của Cúc, một tay vọc dương vật của con chó. Con cho chỗm qua liếm mu của Cúc, làm Cúc thấy rân người vì cái lưỡi nhám xừ của nó. Cúc bỗng đứng lên và đi về hướng con bạch mã, dương vật nó cũng còn dài ngoằn . Cúc nắm bắt lấy, liế? nó một cách say mê (theo lời của đạo diễn). Rồi Cúc trở lại để liếm dương vật con Ki, hai cô bốn bàn tay vừa xoa vừa lắc. Loan hết nút cặc chó rồi lại chuồn xuống liếm lồn Cúc, cứ hai ba lần liếm thì lại chuyền cho Cúc, và làm ngược lại y hệt. Đến một lúc thì con chó xuất tinh ướt cả mấy ngón tay của hai cô, hai cô buộc phải liếm cho sạch thì mới thôi.

Màn 3 cảnh 1 Loan đang nằm trên giường với con heo nọc (con heo đã bị Cường chích thuốc tê nên nằm im thinh thích), Loan vọc cu của nó làm cu của nó lòi ra như con giun đũa dài ngoằn, nhưng nàng cũng ráng nhét khúc ruột mềm ẻo vào và đưa hai ngón tay kẹp lại vuốt vuốt, chỉ mới hai ba cái vuốt thì con heo phuột khí trắng xóa ra đầy giường.

Màn 3 cảnh 2, (cảnh này đạo diễn Huỳnh tình cờ quay được trước một ngày trở về Hoa Kỳ) Vinh là một người bị nhược trí từ lúc nhỏ . Nhưng lúc lớn lên thì sinh dục vẫn phát triễn bình thường trong khi trí óc thì còn như trẻ con . Đám trai trong làng chơi ác mỗi khi thấy Vinh "nứng cặc" thì đua nhau chọc phá, bày biện đủ trò. Vinh vì khờ khạo nên chẳng biết gì cả, đi dọc theo bờ đê hay tay cứ mân mê dương vật mà chẳng biết là nó đang làm gì, chỉ thấy là làm như vậy sẽ được ăn nhiều bánh kẹo. Nhiều đứa chơi ác, dắt con heo lại trước mặt Vinh và bảo rằng "Đây là vợ mày đó , đụ nó đi". Vinh nhìn con heo nái, nhìn đám con trai lén lút cười thì còn nghi lắm, đám con trai thấy thế càng xúi thêm vào , Vinh tin thiệt, gí cu vào âm hộ con heo, con heo kêu en ét bỏ chạy, nó nằm dề lên lưng con heo, cho cặ? dính chặt vào chỗ đó, con heo chạy tới đâu, nó nhất quyết không buông, đám con trai trong làng hò hét đuổi theo khoái chí tử . Chạy được một đoạn, chúng nó thấy Vinh đang đứng nắc con heo từ phía sau ở trong bụi rậm, con heo đứng im không nhúc nhích, khi chúng nó tới gần thì con heo lại hoãng sợ bỏ chạy, và cứ như thế được hai ba lần thì chúng nó bắt gặp Vinh đang nằm sóng soài dưới đất, tay ôm lấy đầu ra vẻ đau đớn . Bọn chúng bu lại thì không thấy con heo đâu hết chỉ thấy tinh khí của Vinh dính đầy trên bụng . Bọn chúng phá lên cười rồi bỏ đi .

Chuyện phim đến đây là chấm dứt. Nhưng chuyện bên lề điện ảnh thì vẫn còn : Đạo diễn Huỳnh đã trả nốt số tiền 7 triệu còn lại cho Thành Lúa, cho Tươi và Loan một số tiền hậu hĩ đủ cho hai người sống một thời gian dài không cần phải bươi rác kiếm sống, và cho má của Vinh một số tiền xứng đáng để cho bà có dịp trị bệnh cho Vinh . Đến này, đạo diễn vẫn còn liên lạc với Tươi và Cúc, cả hai đã lấy chồng giàu và sống một cuộc sống sung túc . Thằng Thành nghe đâu nhờ có 7 triệu mà có thể mở một quán bánh kẹo nho nhỏ trước trường học, cũng đủ sống . Vinh thì nghe đâu sau này bệnh đã lành gần hết, Vinh không còn làm những chuyện bậy một cách vô ý thức nữa . Và cuối cùng cuốn phim đã được cắt ráp, lồng tiếng, lồng nhạc và đưa ra thị trường . Đạo diễn Huỳnh gặt được số thu khổng lồ đủ cho anh ta quay cuốn phim lịch sử hằng mong ước. Sâm và Cường cũng hưởng nhờ một phần không nhỏ trong số thu đó. Sau khi cuốn phim lịch sử ra đời, mọi người Việt ở Hải Ngoại ai nấy cũng khen ngợi, anh từ đó nổi bật, một bước nhảy vào khung trời Hollywood.

Lời tác giả: Đây là truyện giả tưởng Kinh Bích Lịch mong các bạn hiểu cho . Tuy nhiên tôi cũng muốn nhắc nhở: Tình yêu của con người chỉ khác với sự động cỡn ngu xuẩn của thú vật nhờ vào hai việc thần thánh là : âu yếm và hôn (P. Louys) . Vậy muốn làm con vật hay con người là tùy ở mỗi chúng ta.

charge for each service:0,8$

br />hinh sex
truyen sex
truyen sex haytruyen sex hay
Từ khóa tìm kiếm:truyen tranh sextruyen sex,truyen sex hayTruyen sex hay,truyen sex hinh,truyen nguoi lontruyen sex hay,truyen sex,Truyen sex haytruyen sex,truyen loan luantruyen secanh sex depTruyen damPhim sex 3gp
hinh sex dep,truyen sex
truyen sextruyen sex hinh
truyen sex haytruyen sex
truyen sex truyen sex truyen sex hay truyen sex hay truyen dam truyen damtruyen sex
truyen tranh sexhttp://truyenlauxanh.sextgem.com/truyenx/sua/C20gio20Thy
truyendamduc.wapdale.com
truyenlauxanh.sextgem.com/truyen-sex-hay_1
truyen damdoc truyen sex
anh sex
anh sexanh sex dephinh sexanh sex,hinh sex dep,xem anh sexxem hinh sex,truyen tranh sex,truyen sex hinhanh sex

warning:Wap page contains some adult content so when you click on this content you must ensure that at least 18 years of age or older. adult content is legal where you live and you must bear full responsibility for your actions. If you do not understand and agree with our rules, please get out


This story does not contain child pornography